Những nô lệ này mang xiềng xích, tay không tấc sắt, trước mặt những lính Man tinh nhuệ này, quả thực chỉ có nước chịu chết. Nhưng họ vẫn gào thét, phẫn nộ lao vào đối phương, cho dù không thể làm bị thương đối thủ, nhổ vào mặt đối thủ một bãi nước bọt cũng là tốt rồi.
Bên ngoài còn lại gần hai nghìn nô lệ. Cho dù là hai nghìn con lợn đứng yên cho ngươi chém, muốn chém chết hết chúng cũng cần một khoảng thời gian nhất định, huống chi đây là hơn hai nghìn con người sống sờ sờ.
Cuộc tàn sát này kéo dài mấy canh giờ. Khi tất cả nô lệ bên ngoài đều nằm gục trong vũng máu, dòng suối trong Nguyệt Lượng Loan đã biến thành màu đỏ máu. Các binh sĩ đều im lặng, cả Nguyệt Lượng Loan chỉ còn lại tiếng gió gào thét, tiếng nước chảy ào ào, và tiếng khóc than yếu ớt vọng ra từ những nô lệ đã bị bịt kín trong các hầm mỏ.
– Mộ Dung Cương! – Mộ Dung Hoành người đầy máu tươi, gằn giọng gọi.
Mộ Dung Cương người cũng dính đầy máu, bước nhanh đến trước mặt Mộ Dung Hoành:
– Bệ hạ có gì căn dặn?
– Ngươi lập tức dẫn người đến hồ chứa nước Nguyệt Lượng Loan, phá đê. Ngay khoảnh khắc mặt trời mọc thì xả nước. Nước lớn sẽ cuốn trôi mọi dấu vết ở đây. Sau trận lụt, nơi này sẽ không còn tồn tại, không ai có thể ngờ rằng nơi đây có vô vàn của cải! Sau khi xả nước xong, ngươi lập tức theo đường nhỏ đến nơi ta đã nói để hội quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT