– Vậy chúng ta phải làm sao? – Mộ Dung Cương có chút lo lắng. – Chẳng phải là nói, mỏ vàng Nguyệt Lượng Loan không giữ được sao?
– Phải giữ được. – Mộ Dung Hoành sắc mặt âm trầm nói. – Bây giờ, cách duy nhất để không cho người Minh phát hiện ra nơi này là chúng ta phải che giấu mọi dấu vết, rồi rời đi. Càng xa càng tốt.
– Chúng ta rời đi thì dễ, che giấu mọi dấu vết ở đây cũng không khó, nhưng ở đây còn có mấy nghìn nô lệ, phải làm sao? – Mộ Dung Cương hỏi. – Những người này cực kỳ căm hận chúng ta.
Mộ Dung Hoành lạnh lùng giơ tay lên, làm một động tác cứa ngang cổ.
– Giết hết? – Mộ Dung Cương rùng mình.
– Giết hết. – Mộ Dung Hoành nói. – Lão Tam, đời này chúng ta không thể gượng dậy được nữa rồi. Chúng ta phải để lại mỏ vàng Nguyệt Lượng Loan cho con cháu chúng ta.
Ngô Lĩnh giấu quân đội của mình ở một nơi bí mật cách Nguyệt Lượng Loan khoảng nửa ngày đường, còn mình thì dẫn Vương Tư lên đỉnh núi, từ trên cao giám sát mọi động tĩnh của Nguyệt Lượng Loan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT