Tần Phong mỉm cười không nói.
"Trận chiến này đã đến giai đoạn kết thúc, tiếp theo chỉ là những trận đánh nhỏ lẻ, ta cũng có thể thư giãn một chút. Hạ sư, việc thu phục Phòng Sơn, phiền ngài đi cùng Trần Chí Hoa. Ta còn có việc khác phải làm, Quyền Vân đã vội vã từ Việt Kinh đến đây, một đống chuyện trong triều đình sắp ập đến rồi."
"Người Tần còn đến đàm phán, việc này Bệ hạ cũng phải ra mặt chứ?"
"Cứ để họ chờ một chút. Họ tưởng mình đã nắm chắc phần thắng, ta lại muốn cho họ một gáo nước lạnh. Thư Sướng không phải gọi ta là Tần điên sao? Lần này ta sẽ để người Tần nếm mùi sự vô lý của tên điên này." Tần Phong cười lớn.
Quyền Vân đến thành Trung Bình cùng với đội hậu cần quân nhu mới nhất.
"Bệ hạ, chúc mừng, chúc mừng!" Dù phong trần mệt mỏi, mặt mày tiều tụy, nhưng Quyền Vân vẫn không giấu được niềm vui. Vừa thấy Tần Phong, ông đã cất tiếng reo mừng. Hoàng đế đánh giặc ở quận Trung Bình, Hoàng hậu nương nương đi quận Sa Dương đánh giặc, ông, vị Thủ phụ ở lại kinh thành, cũng không hề nhàn rỗi. Mỗi ngày, công việc triều chính chất chồng như núi cần xử lý, lại còn phải lo lắng cho chiến sự ở tiền tuyến, điều phối toàn bộ hậu cần quân nhu. Một ngày ngủ không đủ hai canh giờ, trong thời gian này, ông đã sụt hơn mười cân, khuôn mặt vốn tròn trịa giờ đã sắp hóp lại.
"Thủ phụ vất vả rồi." Tần Phong nhìn Quyền Vân từ trên xuống dưới, cảm khái nói: "Nhìn bộ dạng này của ngài, người ngoài chắc hẳn sẽ nghĩ ta cắt xén bổng lộc, để ngài ăn không đủ no nên mới đói ra nông nỗi này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT