"Chẳng phải Tần Phong làm vậy là để sau này tiện dùng tiền sao? Hắc hắc, trực tiếp chịu sự quản lý của hoàng đế, thế thì khác nào hắn muốn dùng là dùng?" Giang Thượng Yến cười lớn.
Trình Vụ Bản lại lắc đầu:
"Vương Nguyệt Dao là một kỳ nữ. Bốn năm qua, có thể nói một mình nàng đã nuôi sống cả một đạo quân của Thái Bình quân, năng lực kinh thương của người này đúng là khiến người ta phải thán phục. Hơn nữa, Tần Phong tuyệt không phải loại người ham mê hưởng thụ. Các ngươi cũng biết, sau khi hắn tiến vào hoàng cung Việt quốc, việc đầu tiên làm là cho giải tán một nửa cung nữ thái giám, nghe nói còn sắp cắt giảm tiếp. Lý do là nhà hắn bốn người, không cần nhiều kẻ hầu hạ như vậy. Nào ca kỹ, nào nhạc sư, tất cả đều bị cho giải tán."
"Còn có chuyện các ngươi chưa biết đâu!" Mã Hướng Nam cười nói. "Ngay hôm nay, từ nội khố đã chuyển sang quốc khố hơn chục triệu lạng vàng bạc, đây đều là của cải mà Ngô thị vơ vét trước kia. Nội khố giàu hơn quốc khố rất nhiều, cũng là một chuyện lạ. Tần tướng quân chỉ giữ lại một phần nhỏ, còn lại đều chuyển hết vào quốc khố."
Nội khố là tài sản riêng của hoàng đế. Nghe nói Tần Phong không chút do dự mà xuất ra hơn chục triệu lạng vàng bạc, Giang Đào và Giang Thượng Yến đều trố mắt kinh ngạc.
"Tần Phong không luyến sắc, không tham tài, có thể tưởng tượng được, người như vậy muốn điều gì chứ?" Trình Vụ Bản thở dài. "Tề quốc cũng được, Đại Sở chúng ta cũng thế, đã hợp lực nuôi lớn con mãnh hổ này. Hy vọng cuối cùng chúng ta sẽ có được thứ mình muốn."
Mã Hướng Nam trầm ngâm một lát, rồi kể lại đầy đủ những lời Tần Phong đã nói trong buổi triều nghị định quốc hiệu mấy hôm trước:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT