"Cái này, ngươi không mở ra xem sao?" Thư Sướng hỏi.
"Là gì vậy?"
"Là nước hoa!"
Thư Sướng lại đắc ý:
"Ta nhớ lúc ở Thái Bình thành, ngươi thường hái hoa làm túi thơm treo trên người. Ta nghĩ, thứ đó có thời hạn, lại phải thường xuyên treo trên người, thay đổi liên tục, không tiện lắm. Cho nên ta đã nghĩ cách để ngươi đỡ phải vất vả như vậy. Nghĩ tới nghĩ lui, ta nhớ có lần ta làm đổ canh thuốc lên người, cả ngày người đều có mùi, thế là ta nảy ra ý tưởng. Hễ có thời gian, ta lại nghiên cứu thứ này, trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng làm ra được. Ta gọi nó là nước hoa, sáng sớm chỉ cần xịt một hai giọt lên người, mùi thơm sẽ kéo dài cả ngày. Trong hộp này có tổng cộng mười hai loại nước hoa với mùi hương khác nhau, ngươi có thể thường xuyên thay đổi, hoặc xem thử thích loại nào hơn, ta sẽ làm thêm."
Nghe Thư Sướng đã tốn bao công sức, thời gian và tâm huyết, Vương Nguyệt Dao cuối cùng cũng có chút cảm động, ngẩng đầu lên nhìn Thư Sướng, muốn nói lại thôi, một lúc lâu sau, cuối cùng cũng cúi người hành lễ:
"Đa tạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT