Mỗi khi nghĩ đến chuyện này, ông lại không kìm được mà thầm mắng Thúc Huy, cái tên khốn kiếp đó đã hại cả đời con gái ông. Bây giờ tên khốn đó đã đổi họ cưới vợ, sống sung sướng tiêu dao, còn con gái ông thì lẻ loi cô độc, một mình một bóng.
"Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại. Gia nghiệp Vương thị ta bây giờ lớn như vậy, chẳng lẽ cứ nhìn nó không có người kế thừa sao? Con gái à, cha già không còn sống được bao lâu nữa, con không thể để cha bớt lo một chút sao? Không thể để cha trong lúc còn sống được bế cháu sao?"
Vương Hậu mặc kệ khuôn mặt lạnh như băng của con gái, cứ tự mình lải nhải.
"Cha, nếu cha còn ép con nữa, con sẽ cạo đầu đi tu!"
Vương Nguyệt Dao thật sự không chịu nổi sự lải nhải của Vương Hậu, suốt chặng đường, hễ Vương Hậu mở miệng là lại nói về chuyện này.
"Đừng!"
Vương Hậu giật mình, con gái bây giờ như vậy, chỉ cần từ từ khuyên giải, có lẽ sẽ có ngày thông suốt, nhưng nếu thật sự đi tu, thì mọi chuyện đều xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play