Bị Tả tướng gọi đúng tên, Tào Tân mừng rỡ như điên. Trong Hổ Bí quân, hắn chỉ là một tướng lĩnh bình thường, không được thống lĩnh Khang Kiều coi trọng, nếu không cũng không bị ném ra sau coi sóc hậu cần. Hắn thật không ngờ Trương Ninh quyền cao chức trọng lại nhận ra mình. Nếu có thể bám vào cành cao này, tiền đồ sau này ở Hổ Bí quân sẽ không thể lường được. Nghĩ đến đây, hắn lập tức càng thêm ân cần.
"Tả tướng đại nhân, hiện tại huyện thành Long Du có tổng cộng ba ngàn Hổ Bí quân, chuyên phụ trách bảo vệ, vận chuyển hậu cần quân nhu ra tiền tuyến. Đương nhiên, đây cũng là trại thương binh, các tướng sĩ bị thương ở tiền tuyến đều sẽ được đưa về đây tập trung. Tổng cộng có gần một vạn người."
Lưu lão thái gia đi sau Trương Ninh một bước, nhìn vào khuôn mặt nghiêng của Trương Ninh, trong lòng có chút khâm phục. Một tướng lĩnh bình thường trong quân đội mà Trương Ninh cũng có thể thuận miệng gọi tên, người này có thể thành công ở Việt quốc cũng không phải không có lý do.
"Một vạn người?"
Trương Ninh kinh ngạc hỏi:
"Thương vong lớn như vậy sao?"
Tào Tân lại có vẻ thoải mái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play