Sắc mặt Trương Ninh thảm đạm, trong đầu hiện lên từng khuôn mặt, có người tóc bạc phơ, có trẻ sơ sinh đang gào khóc đòi ăn, già nua, non nớt, cười, khóc. Hai tay hắn bất giác nắm chặt, gân xanh nổi lên.
Lưu lão thái gia vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, thản nhiên nói:
"Thực ra chúng ta đã cho ngài một con đường sống, có nắm bắt được hay không là tùy ở ngài. Nắm bắt được cơ hội này, không chỉ ngài không phải chết, mà cả gia đình già trẻ của ngài cũng có thể sống sót. Tuy không thể tiếp tục hưởng vinh hoa phú quý, nhưng cuối cùng vẫn là được sống, đúng không?"
"Ngươi không cần lừa ta. Lạc Nhất Thủy sao có thể tha cho ta? Các ngươi cùng Lạc Nhất Thủy hợp mưu hại chúng ta, Lạc Nhất Thủy hận ta thấu xương. Cả nhà Lạc thị của hắn bị giết, nếu Hoàng đế là người hắn muốn giết đầu tiên, thì ta chắc chắn là người thứ hai." Trương Ninh nói.
"Ai nói chúng ta hợp mưu với Lạc Nhất Thủy?" Lưu lão thái gia cười lạnh: "Ngài nghĩ rằng việc chúng ta tiêu diệt hoàn toàn hai vạn thuộc hạ của Trần Từ ở quận Vĩnh Bình cũng là giả sao? Sai rồi, đó là sự thật. Việt quốc chỉ cần một chủ nhân, đó là Tần Phong Tần tướng quân. Việt quốc cũng chỉ cần một đội quân, đó là Thái Bình quân."
Nghe lời Lưu lão thái gia, Trương Ninh có chút sững sờ:
"Nếu vậy, Lạc Nhất Thủy sao có thể bỏ qua?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT