Ánh mắt Đặng Phác trở nên âm lạnh.
Tần Phong kẹp lấy Mẫn Nhược Hề, thanh đao kề sát cổ nàng, từ từ lùi về phía sau, một mực thối lui vào trong rừng cây, lúc này mới xoay người, ôm ngang Mẫn Nhược Hề trong lòng, chạy như điên.
Đặng Phác dường như vẫn chưa phản ứng lại, quả thực đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, có vẻ như hắn đang cân nhắc, lời Tần Phong vừa nói rốt cuộc có mấy phần thật mấy phần giả. Nếu là một tướng lĩnh Sở quốc khác nói những lời này, Đặng Phác thật sự sẽ không tin, nhưng Tần Phong thì khác. Đối với vị Hiệu úy của Cảm Tử Doanh nước Sở này, hắn khá rõ, không vướng bận, một thân một mình. Cảm Tử Doanh mà hắn dẫn dắt toàn là một đám côn đồ không việc ác nào không làm. Mà có thể trấn áp được một đám người như vậy, phẩm chất của gã này thế nào, e rằng cũng rất rõ ràng. Một người như vậy có dám vì mình mà liều lĩnh hay không, Đặng Phác thật sự không dám chắc.
"Ngươi vừa nói là thật sao?"
Bị Tần Phong vác trên vai chạy như điên, Mẫn Nhược Hề rất nghiêm túc hỏi.
"Giả thôi!"
Tần Phong khẽ cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT