Sau Tông Sư là gì? Đối với những người như họ, đây là vấn đề không thể không nghĩ tới. Hai ngày trước, Đặng Phương gửi tin đến, nói Văn Hối Chương của Sở quốc đã rời Thượng Kinh, mục tiêu lại là Trường An của Tề quốc. Xem ra hắn cũng không nhịn được nữa, vừa hết hẹn ước ba năm với Mẫn Nhược Anh là lập tức lên đường.
Tào Xung, Vệ Trang, Văn Hối Chương, cộng thêm mình, bốn người còn sót lại của thế hệ này, nếu thật sự có thể tụ họp lại để nghiên cứu một việc, cũng không tệ.
Hy vọng mình có một ngày thực hiện được chuyến đi đó! Lão lại vươn tay vốc một nắm đất, miết nhẹ trong lòng bàn tay, nhìn lớp đất đen này, giống như nhìn con trai ruột của mình, không, còn thân thiết hơn cả con trai, bởi vì lớp đất đen này có thể mọc ra lương thực, có thể mọc ra hy vọng, có thể mọc ra tương lai của Đại Tần.
Lão lại hít một hơi thật dài, thuốc trong nõ điếu cháy mãi không tắt, rồi biến thành tro tàn. Gõ nhẹ tàn thuốc lên đôi giày rơm, Lý Chí đứng dậy, chuẩn bị trở về. Suốt thời gian này, ngày nào lão cũng ra ruộng xem xét, nhìn những cây mạ non xanh tốt, trong lòng vui khôn xiết.
Dắt tẩu thuốc ra sau lưng, phủi tay, lão xoay người, rồi sững lại tại chỗ. Một người đội nón đã xuất hiện trong tầm mắt của lão.
Một khắc trước, kẻ đó còn ở rất xa, trong mắt Lý Chí chỉ to bằng con chó nhỏ. Lão chớp mắt một cái, người đó đã đến gần hơn rất nhiều, thành một người có vóc dáng bình thường. Lão lại chớp mắt thêm hai cái, người đội nón đã đến ngay trước mặt.
Nhìn người trước mắt, Lý Chí vẫn không ngừng chớp mắt. Hồi lâu sau, lão đột nhiên bật cười, cười đến mắt híp lại thành một đường chỉ, cười đến nếp nhăn trên mặt dúm lại thành một đống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT