Uông Quắc bất động, Tang Lương cũng không dám động, dù sao súng bắn tỉa cơ động kém linh hoạt hơn súng tiểu liên rất nhiều, đặc biệt là khi bắn ở cự ly gần. Thế là hai bên giằng co trong rãnh.
"Lượng ca, Đại Tiêu chết rồi!"
Hằng Lượng nói: "Lão Uông không chết, Tang Lương không chết, ta đoán chừng bọn chúng cầm cự được. Hiện tại chúng ta có mười bốn mảnh thiết đen, mỗi người bảy mảnh vừa vặn, nhưng trong chiếc xe kia có người, vả lại vừa vặn chặn đường đi của chúng ta, cho nên tranh thủ vòng còn chưa co lại, hãy bắn hạ chiếc xe! Dọn sạch chướng ngại!"
Điêu Tiểu Đao hai mắt sáng rực, xuyên qua con đường kia trèo lên máy bay là thắng rồi! Liều mạng lâu như vậy chẳng phải vì khoảnh khắc này sao?
"Phanh phanh phanh..."
Tiếng súng vang lên, uy lực súng trường vẫn rất lớn, từng viên đạn bắn vào tấm thép bên sườn Huyết Kình, phát ra tiếng va đập "đương đương", có chỗ trực tiếp xuyên thủng!
Thành Phàm cấp tốc lăn sang bên phải, áp vào cửa xe bên phải, đôi mắt trở nên lạnh lùng vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play