Kể từ khi vào thu, nhiệt độ buổi sáng và buổi tối ngày càng giảm, đi trên đường, không còn là cảnh tượng đầy mắt chân trần, chỉ có lác đác vài người phụ nữ thích trưng diện vẫn mặc quần đùi hoặc váy ngắn, đặc biệt nổi bật trong đám đông.
Dương Triếp ăn tối xong, tay đút túi dạo bước trên vỉa hè. Đêm nay gió có chút lạnh buốt, táp vào mặt như những con dao nhỏ.
Đang đi bộ, Tôn Kiêu gọi điện thoại tới báo đã tìm được hai căn nhà khá thích hợp, một căn ba phòng hai sảnh, vị trí xa xôi, một căn hai phòng ngủ một phòng khách, không quá xa xôi mà lại yên tĩnh. Cả hai căn đều có thể xem nhà trực tiếp.
Rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, thế là Dương Triếp trở về chung cư lái xe đi.
Mười giờ tối, Dương Triếp và Tôn Kiêu cùng đến địa điểm căn nhà thứ hai, Đông Phương Nhất Phẩm, một thang máy một hộ, ba phòng hai sảnh, vị trí hơi xa xôi, tỷ lệ vào ở không cao lắm, trong khu dân cư rất yên tĩnh.
“Dương ca, hai căn nhà này anh thấy căn nào tốt hơn?”
Dương Triếp đứng trước cửa sổ lớn, nhìn ngọn đèn neon rực rỡ của thành phố xa xa, khẽ mỉm cười nói: “Cứ căn này đi, là thuê hay bán?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play