"Chỗ nào?"
"Lầu mấy?"
Ánh mắt mọi người đều hướng về khách sạn Cecil, nhưng lúc này ánh lửa trong phòng 1306 đã biến mất, chỉ còn lại bóng tối sâu không lường được, hơn nữa nhìn còn u ám và kinh khủng hơn vừa nãy.
"Phòng 1306, hắn vừa mới bật một cái bật lửa, tôi thấy được khóe miệng của hắn, mang theo ý cười, hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm chúng ta!" Lăng Thiện vừa nói vừa dùng kính viễn vọng nhìn lại.
Hàn Khả Tâm lập tức cũng cầm lấy kính nhìn đêm hồng ngoại nhìn lại, nhưng để không bại lộ, bọn họ đều dùng kính nhìn đêm hồng ngoại thể bị động, không thể chủ động phát xạ tia hồng ngoại, chỉ có thể lợi dụng vật thể tự thân phát ra tia hồng ngoại phóng đại chuyển hóa thành ánh sáng mắt thường nhìn thấy được, cho nên cũng chỉ có thể trong một đoàn bóng tối đó nhìn thấy một chút điểm lấm tấm và hình dáng lờ mờ, căn bản không nhìn thấy vật thể thực chất.
"Hắn đang ở đây sao? Hắn tại sao phải bật một cái bật lửa?" Hàn Khả Tâm hỏi.
"Huyễn kỹ! Nhất định là huyễn kỹ! Hắn bây giờ chắc chắn đang đứng ở đó chế giễu chúng ta!" Hoàng Bắc Khoa nghiến răng nghiến lợi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play