Kinh thành.
Chạng vạng tối.
Gió lạnh nổi lên.
Dù trời đông giá rét, nhiệt độ không khí đã xuống tới âm năm độ, nhưng một số người dân lại tự phát đi đến hậu hải, thả đèn hoa sen.
Chỉ thấy dưới làn sóng biếc dập dềnh, đèn đuốc tinh minh, như Ngân Hà Quần Tinh, sáng tắt lưu động, mỗi ngọn đèn hoa sen đều gánh chịu nỗi nhớ thương sâu sắc và lời chúc phúc của mọi người dành cho người đã khuất.
Ở phía bắc của đám đông, có một người đàn ông trung niên mặc đồ giản dị đang ngồi xổm trên mặt đất, ánh mắt như điện nhìn chằm chằm mặt nước.
“Lão Trương, chúng ta phải đi thôi!” Một người đàn ông trung niên khác đeo kính đen, cũng ăn mặc giản dị đi tới nhắc nhở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play