Chín giờ tối, tại căn cứ đội tuyển Thiên Hoàn.
Khi Trì Sóc đến phòng huấn luyện số 1, các tuyển thủ đã đồng loạt ngồi trước máy tính bắt đầu buổi luyện tập thường ngày. Hắn đi ngang qua sau lưng huấn luyện viên Lâm Phong, phát hiện màn hình trò chơi đang hiển thị giao diện thông tin tướng mới – “Chúa Tể Vực Sâu”.
Lâm Phong là tuyển thủ đường giữa chủ lực thế hệ đầu tiên của đội Thiên Hoàn, một Beta nam tính cách ôn hòa. Sau khi giải nghệ, anh ta ở lại đội đảm nhận vai trò huấn luyện viên trưởng.
Do từng là tuyển thủ chuyên nghiệp, triết lý huấn luyện của anh ta khác với nhiều huấn luyện viên thuần túy – anh ta tôn trọng ý kiến cá nhân của tuyển thủ hơn, cũng không tỏ ra quyền uy hay bắt người khác ngồi ghế dự bị, trừ phi ai đó thực sự mắc sai lầm nghiêm trọng trong trận đấu mà không chịu sửa đổi.
Mỗi khi trò chơi ra tướng mới, huấn luyện viên Lâm đều sẽ tự mình luyện trước. Anh ta cho rằng huấn luyện viên không thể chỉ lý thuyết suông, mà phải nắm rõ tất cả các tướng thì mới có thể lựa chọn đội hình tối ưu trong trận đấu. Vì vậy, trong số tất cả các huấn luyện viên trưởng hiện tại trong liên minh, Lâm Phong là người có thực lực chơi game mạnh nhất.
Trì Sóc dừng bước, cúi người nhìn vào màn hình máy tính của anh ta hỏi: “Tướng mới mạnh đến mức nào?”
Lâm Phong nói: “Có lẽ là tướng đường giữa cấp T0. Tướng này thao tác hơi khó, kỹ năng Q có khả năng lướt nhưng khoảng cách ngắn, nếu điều khiển không tốt dễ đâm vào tường. Ba chiếc bóng có thể tách ra hoặc hợp lại, cả khi giao tranh hay solo đều gây sát thương khá cao, độ linh hoạt rất lớn. Cuối trận thì sát thương bùng nổ, cơ chế hồi kỹ năng khi giết người khiến hắn càng đánh càng mạnh.”
“Pháp sư sát thủ kiểu thu dọn chiến trường à?” Trì Sóc ngồi xuống bên cạnh anh ta, vừa khởi động máy tính vừa nói: “Máy chủ thi đấu vẫn chưa cập nhật tướng mới, đến tháng 11 mới chính thức lên. Có cần chuẩn bị đội hình đối phó với Chúa Tể Vực Sâu trước không?”
Huấn luyện viên Lâm mỉm cười nói: “Một khi lên máy chủ thi đấu, tướng mạnh như thế này có thể sẽ bị cấm thường xuyên, nhưng cũng cần chuẩn bị cả hai phương án. Lỡ như đối phương không cấm, chúng ta cũng nên luyện đội hình mới.”
Trì Sóc gật đầu nói: “Ngày mai tôi đi xếp hạng cùng anh, làm quen trước với tướng mới.”
Theo sắp xếp của giải đấu, mỗi mùa giải chính thức lại chia thành ba mùa phụ trong game online.
Ví dụ như mùa thứ 9 chính thức, game sẽ chia thành ba mùa nhỏ là 9-1, 9-2, 9-3, tương ứng với tiền mùa giải, giữa mùa và hậu mùa.
Để người chơi luôn có cảm giác mới mẻ và tăng thêm phương án chiến thuật, mỗi mùa nhỏ đều có tướng mới.
Tướng mới khi vừa ra thường rất mạnh, sẽ được cập nhật trên client game trước, còn máy chủ thi đấu sẽ chậm hơn 2 tháng để tránh trường hợp tướng mới gặp lỗi ảnh hưởng đến giải đấu chuyên nghiệp.
(Client game: là phần mềm hoặc ứng dụng mà người chơi sử dụng để kết nối và tương tác với máy chủ game. Nó bao gồm giao diện người dùng, đồ họa, âm thanh và tất cả các tệp dữ liệu cần thiết để chạy trò chơi.)
Hiện tại, tướng mới phiên bản 9-3 [Chúa Tể Vực Sâu– Locker] đã lên client game, tất cả người chơi đều có thể mua hoặc đổi qua nhiệm vụ, nhưng máy chủ thi đấu vẫn chưa có tướng này nên tạm thời không thể dùng trong giải chuyên nghiệp.
Tuyển thủ chuyên nghiệp phải làm quen trước với tướng mới. Nếu không, khi tướng mới được đưa vào giải đấu chính thức, đến kỹ năng cũng không rõ thì còn nói gì đến đối phó?
Vì vậy, ngoài đội Thiên Hoàn, chắc chắn các đội khác cũng sẽ luyện tướng mới “Chúa Tể Vực Sâu” – đây chính là điều Diệp Thiếu Dương nói: “Mọi người đều đứng chung một vạch xuất phát”.
Diệp Thiếu Dương tiếp tục dẫn theo Tần Thụy đánh xếp hạng bằng “Chúa Tể Vực Sâu”.
Có tướng thuận tay quả nhiên giúp cậu phát huy tối đa thực lực.
Dù đồng đội có gà đến mấy, cậu vẫn có thể gánh được.
4 tiếng, 15 trận thắng, trận nào cũng MVP, chuỗi thắng khiến điểm thưởng liên tục nhân lên. Chớp mắt, em trai Tần Thụy đã lên đến hạng [Bạch Kim I], còn Diệp Thiếu Dương thì một mạch từ [Đồng III] leo lên [Vàng I].
Cơ chế thăng hạng của game này là chuỗi thắng càng dài thì điểm thưởng càng cao. Thắng 5 trận liên tiếp được thêm 1 sao, 10 trận được 2 sao, 15 trận được 3 sao, chỉ cần giữ được chuỗi thắng thì leo hạng chẳng khác nào ngồi tên lửa vọt thẳng lên.
Thấy đã hơn 12 giờ đêm, Diệp Thiếu Dương xoa xoa vai đau, quay đầu nói: “Nghỉ chút đi, mai tiếp.” Cậu đã ngồi trước máy tính suốt 9 tiếng liên tục.
Tần Thụy cũng mệt rồi, tắt game, quay đầu nhìn cậu nói: “Anh, anh chơi game giỏi thật đấy, còn giỏi hơn tụi bạn em nhiều. Trước tụi nó dẫn em đánh mà toàn thua, anh vừa đánh đã cho em 15 trận thắng liên tiếp.” Cậu ấy phấn khích đến mức má ửng hồng, “Em chưa bao giờ thắng liên tục nhiều như thế này!”
“Em chơi game được bao lâu rồi?” Diệp Thiếu Dương hỏi.
“Hai tháng.” Tần Thụy nói, “Sau khi thi đại học xong, em với mấy đứa trong lớp lập nick mới chơi chung, tụi nó có người lên Kim Cương rồi, chỉ có em kẹt mãi ở Vàng. Tụi nó chê em kéo tụt rank nên không rủ chơi nữa.”
“Em có muốn leo lên Vương Giả không?” Diệp Thiếu Dương đột nhiên hỏi.
“Hả?” Tần Thụy hoàn toàn sững người. Cậu mới chơi 2 tháng, vẫn đang lẹt đẹt ở hạng Vàng, thường xuyên bị người khác chửi, trong mắt cậu thì hạng Kim Cương đã là điều xa vời, huống gì là [Vương Giả mạnh nhất].
Trong số bạn bè của cậu, không ai đạt được Vương Giả.
Alpha lớp trưởng mạnh nhất cũng chỉ dừng ở Kim Cương I, mãi không qua được trận thăng hạng lên Đại Sư.
“Vương Giả mạnh nhất sao?” Tần Thụy gãi đầu nghi ngờ, “Em làm được không?”
“Anh nói được là được.” Diệp Thiếu Dương mỉm cười nhìn em trai, vỗ vai cậu ấy: “Từ mai, anh sẽ dạy em một số tư duy khi chơi game. Chỉ cần em biết bảo kê, thì rất dễ để leo rank cùng anh.”
“…” Tần Thụy cảm thấy như mình vừa được bánh từ trên trời rơi trúng đầu.
Từ nhỏ cậu luôn ngoan ngoãn nghe lời, là học sinh ba tốt trong mắt thầy cô, nhưng khi chơi game thì luôn bị chửi, tự tin thường xuyên bị dập tơi tả.
Cậu không rành game lắm, nên dù người khác có chửi khó nghe đến đâu, cậu cũng ngại không dám cãi lại.
Hôm nay Dương ca chửi lại giúp cậu, sướng không tả nổi. Anh trai còn dẫn cậu thắng 15 trận liên tiếp, lần đầu tiên cậu cảm nhận được máu lửa khi chơi game – thì ra thắng trận lại sảng khoái đến vậy!
Lúc này Tần Thụy đã trở thành fan cứng của Diệp Thiếu Dương, mắt sáng rực nhìn anh trai: “Em học nghiêm túc theo anh, đến lúc đó là có thể leo lên Vương Giả?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng vậy, ngày mai hai ta đánh chung, anh đưa em lên Vương Giả.”
Tần Thụy: “Tuyệt quá!”
Hôm nay đột nhiên xuyên không, từ lúc tiếp nhận thế giới quan ABO đến khi sắp xếp lại tài liệu về game mới, rồi sau đó dẫn em trai chơi mười mấy trận xếp hạng... Não của Diệp Thiếu Dương đã nhồi nhét quá nhiều kiến thức, sắp nổ tung rồi. Cậu xoa thái dương đang nhức nhối, đứng dậy tắt máy tính dứt khoát: “Đi thôi, tắm rồi ngủ.”
Tần Thụy cũng tắt máy tính, nụ cười trên mặt rạng rỡ hơn trước rất nhiều: “Vâng, Dương ca ngủ ngon.”
Diệp Thiếu Dương bế con mèo trắng nhỏ đang ngủ gật trên ghế sofa, vuốt lông cho nó, rồi đặt nó vào ổ mèo trên ban công, sau đó mới quay người đi tắm rồi ngủ.
Phòng ngủ của cậu khá lớn, có lẽ do nguyên chủ đã sống ở đây nhiều năm nên cậu rất nhanh đã thích nghi với môi trường, chưa đầy mười phút đã ngủ say.
Trong mơ toàn là những đoạn ký ức trước đây khi còn ở LPL.
Đồng đội kính trọng gọi cậu là “đội trưởng Diệp”, fan và đối thủ thì gọi cậu là “Dương thần”, rất nhiều người hâm mộ giơ bảng cổ vũ hô vang tên cậu tại hiện trường thi đấu, cũng có người trên mạng chửi cậu là “đồ ngu chỉ biết làm mất mặt ở giải quốc tế”.
Khuôn mặt quen thuộc của đồng đội lần lượt hiện ra, hình ảnh trận chung kết thế giới cuối cùng như đang chiếu lại chậm rãi trước mắt…
Bị ác mộng làm cho bừng tỉnh, Diệp Thiếu Dương phát hiện mắt mình hơi cay.
Cậu biết, những chuyện đã qua, dù huy hoàng hay tăm tối, đều không thể quay lại nữa rồi.
Giờ đây cậu đang bắt đầu lại từ đầu ở thế giới mới. Sau này cậu sẽ có đồng đội mới, trải nghiệm mới, điều duy nhất không thay đổi là, cậu vẫn sẽ tiếp tục cố gắng vì giấc mơ “vô địch thế giới”.
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, lật chăn xuống giường ra khỏi phòng.
Tần Thụy đã dậy từ lâu, đang đeo tạp dề làm bữa sáng trong bếp, Diệp Thiếu Dương đẩy cửa bếp ra, nhìn em trai đang chăm chú rán trứng bên bếp, ngáp một cái rồi hỏi: “Sao em dậy sớm vậy?”
“Em quen ngủ sớm dậy sớm rồi.” Tần Thụy cười nói, “Anh đi rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm thôi.”
Diệp Thiếu Dương xoay người đi rửa mặt, lúc quay lại thì Tần Thụy đã bày bữa sáng thịnh soạn lên bàn, có trứng rán vàng óng, bánh thịt thơm nức, còn có hai bát cháo bí đỏ trông cực kỳ hấp dẫn.
Diệp Thiếu Dương nhớ rõ trong tủ lạnh trống trơn, cậu ngẩng đầu hỏi: “Em sáng sớm đi mua đồ ăn hả?”
“Vâng, dưới lầu có siêu thị, em mua nhiều thịt với rau lắm, đủ hai đứa mình ăn ba ngày.”
Diệp Thiếu Dương: “…”
Em trai Omega biết nấu ăn đúng là thiên thần!
Anh họ để Tiểu Thụy đến sống cùng cậu chắc là để cứu rỗi cái dạ dày của cậu chứ gì?
Tâm trạng Diệp Thiếu Dương rất tốt, gắp trứng rán nếm thử một miếng, giơ ngón tay cái: “Ngon.”
Tần Thụy cười ngượng ngùng: “Em có mua sườn, lát nữa làm sườn xào chua ngọt cho anh ăn. Anh còn muốn ăn gì thì nói với em, em ra siêu thị mua thêm.”
Diệp Thiếu Dương nhìn em trai với vẻ mặt đầy cảm xúc.
Một cậu trai tính cách dịu dàng, biết nấu ăn, bị mắng cũng không mắng lại như vậy, cậu chưa từng gặp trong giới esports trước đây.
Có phải do phân hoá thành Omega không?
Tần Nguyệt và Tần Thụy đều là Omega, người trước thì dịu dàng hiểu chuyện, người sau thì ngoan ngoãn đáng yêu, Omega ở thế giới này chẳng lẽ ai cũng như vậy?
Không nói tục, không chửi người, hiền hòa chu đáo, biết thấu hiểu lòng người?
Diệp Thiếu Dương nghĩ tới việc mình cũng có 50% khả năng phân hoá thành Omega, rồi tưởng tượng bản thân trở nên dịu dàng ngoan ngoãn… tưởng tượng không nổi, trái lại còn nổi hết da gà.
Cậu không làm được kiểu ngoan ngoãn dịu dàng đâu, xưa nay chỉ có người khác nghe lời cậu.
Dù có phân hoá thành Omega thì có gì cần mắng vẫn cứ mắng.
Hơn nữa, cậu có cả vạn cách chửi người mà không dính tiếng thô tục, bị tố cáo cũng vô dụng.
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng ăn xong bữa sáng, đưa em trai vào phòng làm việc mở máy tính.
Tần Thụy ngồi bên cạnh, bày ra tư thế học tập nghiêm túc: “Anh, giờ bắt đầu đánh xếp hạng à?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Không vội, chơi hai trận đấu máy trước, anh dạy em chơi hỗ trợ. Nếu thuận lợi, trước khi đi ngủ hôm nay anh muốn leo thẳng lên Vương Giả, tiện thể lấy luôn danh hiệu quốc phục cho ‘Chúa Tể Vực Sâu’.”
Tần Thụy: “…”
Một ngày leo lên Vương Giả, còn muốn lấy cả quốc phục? Dương ca tự tin dữ vậy?
Tần Thụy mở danh sách bạn bè, bấm vào mục thông tin của [Tiểu Bạch].
Trong phần thông tin sẽ hiển thị các tướng thường dùng, chỉ những tướng sử dụng trên 10 lần mới được ghi nhận (đấu máy không tính). Hiện tại tướng thường dùng của Tiểu Bạch chỉ có [Chúa Tể Vực Sâu], sử dụng 15 lần, tỉ lệ thắng 100%.
Chiến lực tướng 3689 điểm.
Góc trái phía trên hiện biểu tượng đồng — xếp hạng số một khu vực Tân Giang, Tinh Thành.
Tần Thụy kích động nói: “Anh, anh lấy được huy hiệu khu rồi!”
Diệp Thiếu Dương bình thản: “Ừ, mấy hôm nữa lấy luôn huy hiệu quốc gia cho em xem.”
Tần Thụy: “…”
Sự theo đuổi của anh trai đúng là không giống người thường.
Diệp Thiếu Dương dựa vào trí nhớ, mở phần mềm livestream hôm xuyên không — nền tảng livestream Cá Voi.
Đây là một trong những nền tảng livestream lớn nhất Hoa Quốc, sau khi bấm vào phân mục Khu Thần Chiến, quả nhiên thấy rất nhiều streamer game hot, hiện tại, streamer có lượng người xem cao nhất tên là 【A Ngư Ca】, tên phòng livestream là “Chim dậy sớm có sâu ăn, dạy chơi tướng mới Chúa Tể Vực Sâu”, lượng người xem online lên tới 200 vạn.
Tám rưỡi sáng, giờ này tuyển thủ esports chắc chắn còn đang ngủ. Vị “A Ngư Ca” này hiển nhiên là streamer game chuyên nghiệp, lượng xem cao thế này, chắc chắn là có bản lĩnh.
Mỗi lần game ra tướng mới, sẽ có rất nhiều người chơi tìm đến các buổi livestream để học cách chơi tướng mới. Đây là cách tốt nhất để tích lũy danh tiếng, thu hút sự chú ý.
Diệp Thiếu Dương đổi tên phòng livestream của mình từ “Tân thủ chơi lung tung” thành “Livestream Chúa Tể Vực Sâu leo lên quốc phục.”
Từng người một bắt đầu vào phòng livestream.
【Tiểu Bạch?? Đây chẳng phải tân thủ hôm qua bị thua liền ba trận định vị xếp hạng sao, còn chưa gỡ game à?】
【Cậu thực sự muốn bước lên con đường “streamer tệ nhất khu game” sao?】
【Chào mừng dòng thác bùn đá của giới streamer quay trở lại.】
【Lần này streamer sẽ chết mấy lần nữa, tặng bao nhiêu mạng đây?】
Diệp Thiếu Dương: “……”
Khụ khụ, chuyện đen tối quá khứ, không nhắc cũng được.
Cậu không để ý đến những dòng bình luận bay đầy màn hình, nhanh chóng ghim một thông báo lên đầu phần bình luận: “10 giờ sáng bắt đầu, tướng mới [Chúa tể vực sâu] leo bảng xếp hạng máy chủ quốc gia, hoan nghênh mọi người đến xem.”
Khán giả trong phòng livestream: “…………”
Một người chơi mới từng chết đến 8 lần trong một trận, lại định dùng tướng mới leo bảng xếp hạng quốc gia??
Ai cho cậu ta dũng khí vậy chứ?!