Sáng hôm sau, Đường Xán đến gõ cửa phòng 301, mở cửa lại là Trì Sóc, Đường Xán có chút bất ngờ nhìn đội trưởng mặt mày nghiêm nghị: “Đội trưởng Trì, sao dậy sớm vậy?”
Trì Sóc lạnh nhạt đáp: “Ác mộng nên tỉnh sớm.”
Cũng không hẳn là ác mộng, chỉ là, trong mơ hắn tua lại toàn bộ quá trình đánh dấu Diệp Thiếu Dương một lần nữa, chi tiết đến mức… sáng dậy lại phải tắm nước lạnh thêm nửa tiếng.
Hồi mới phân hóa, Trì Sóc cũng từng mơ mộng mơ hồ vài lần, nhưng nhiều năm nay hắn tập trung thi đấu, giấc mơ đa phần là về trận đấu. Lâu lắm rồi hắn chưa mơ giấc mơ nào khiến người ta đỏ mặt tim đập như vậy, có lẽ do chuyện tối qua quá chấn động với hắn, nên mới tái hiện lại trong mơ?
Hai người đang nói chuyện, Diệp Thiếu Dương từ trong phòng ngủ bước ra. Hôm nay cậu mặc bộ đồ trắng đơn giản, trông thoải mái và phóng khoáng, nụ cười vẫn rạng rỡ như thường: “Chào buổi sáng chị Đường Xán, đội trưởng Trì dậy sớm vậy?”
Trì Sóc: “…Ừ.”
Trên người Diệp Thiếu Dương không có mùi pheromone rõ ràng, Trì Sóc lặng lẽ liếc nhìn sau gáy cậu, quả nhiên thấy miếng dán chặn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play