Tần Thụy ôm laptop cùng Diệp Thiếu Dương đi vào thư phòng, dời một cái ghế từ phòng ăn đến cạnh ghế game của anh họ, mở trò chơi rồi mời bạn tốt cùng chơi.

Tám rưỡi tối là khung giờ cao điểm người chơi trực tuyến, chưa đầy 5 giây họ đã được ghép trận. Do các bậc xếp hạng dưới Kim Cương không cần BP (cấm/chọn tướng), nên sau khi bắt đầu chỉ có thể thấy đồng đội.

Có 5 người chơi, [Tiểu Bạch] của Diệp Thiếu Dương ở hạng Đồng, [Tiểu Thụy] của Tần Thụy ở hạng Vàng, còn lại là [Anh chỉ là truyền thuyết], [Nụ cười của anh] và [Nhịp tim của tôi] đều ở hạng Bạc. Hai người sau nhìn ID là biết cặp đôi yêu nhau.

Theo nguyên tắc tính trung bình bậc xếp hạng, trận này là đối đầu ở hạng Bạc.

Tài khoản của Diệp Thiếu Dương chỉ có 5 tướng, cậu chọn ngay pháp sư đường giữa vừa luyện trong trại huấn luyện – “Nữ Thần Băng Sương”. Một mỹ nữ mặc áo choàng pháp sư tuyết trắng, tóc xoăn vàng óng hiện ra trên màn hình.

Thấy anh họ chọn pháp sư, Tần Thụy liền chọn ngay một tướng hỗ trợ – “Sứ Giả Rừng Xanh”, một bé gái dễ thương buộc tóc đuôi ngựa lớn, có đôi tai nhọn của tộc tinh anh, toàn bộ kỹ năng đều hồi máu.

Ngay sau đó, đồng đội [Nụ cười của anh] chọn một pháp sư, [Nhịp tim của tôi] chọn một xạ thủ, [Anh chỉ là truyền thuyết] chọn sát thủ. Đội hình trở thành: 1 sát thủ, 2 pháp sư, 1 xạ thủ, 1 hỗ trợ.

[Nụ cười của anh]: Tôi chơi pháp sư, Tiểu Bạch đổi tướng được không?

[Nhịp tim của tôi]: Hỗ trợ chọn tướng trâu chút đi, cái này mỏng manh quá!

[Nụ cười của anh]: Nghe bạn trai tôi đi, đổi con trâu vào, nhanh lên nào.

[Tiểu Thụy]: Xin lỗi, tôi không giỏi chơi tướng hỗ trợ khác.

[Tiểu Bạch]: Rank Bạc không cần quá nghiêm túc, chơi tướng mình giỏi là được.

[Nụ cười của em]: Hai pháp sư thì đánh kiểu gì?

[Tiểu Bạch]: Vẫn đánh được.

[Tiểu Bạch]: Tôi đi đường trên, nhường đường giữa cho cậu, vào game thôi.

Cặp đôi thấy cậu không thương lượng gì được, đành tức giận cùng nhấn sẵn sàng.

Trò chơi bắt đầu.

Diệp Thiếu Dương nói đúng, trận đấu hạng Bạc vốn không quá coi trọng đội hình, cũng chẳng có mấy chiến thuật, chỉ cần có một người chơi giỏi là có thể gánh team thắng dễ dàng.

Nói chính xác thì đây là lần đầu tiên cậu chính thức chơi đấu xếp hạng “Thần Chiến”. Trận lần trước vừa xuyên không đến không tính, lúc đó đầu óc mơ hồ, bị ám sát bất ngờ, cậu cũng chẳng để tâm.

Nhưng lần này, cậu nghiêm túc.

Tướng [Nữ Thần Băng Sương] cậu đã từng đánh máy với bot vài trận trong trại huấn luyện, giờ đã rất thành thạo.

Trò chơi bắt đầu, Diệp Thiếu Dương canh chuẩn thời gian, núp trong bụi cỏ đường trên, đợi khi tướng đấu sĩ đường biên của địch xuất hiện thì dứt khoát tung chiêu Q đánh bay 10% máu đối phương. Lượng máu này không đáng kể, nhưng ở giai đoạn đi đường, việc cấu rỉa và tìm cơ hội rất quan trọng. Đôi khi chỉ một chút chênh lệch máu cũng có thể lật cục diện.

Đối phương không để tâm đến lượng máu mất đi, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng đánh lính.

Chớp mắt đã lên cấp 2, học chiêu W “Băng Đóng Ba Thước”. Cậu đoán trước hướng đi của đấu sĩ địch, chính xác đóng băng tại chỗ, rồi lập tức dùng chiêu Q tiếp tục cấu rỉa.

Lần này tụt 30% máu.

Đấu sĩ thấy đối phương mạnh hơn mình, liền rút về đứng dưới trụ không dám ra.

Hai bên yên ổn farm lính.

Cho đến khi Diệp Thiếu Dương thăng cấp lên – đã đạt cấp 6.

Lên cấp 6 là bước ngoặt rất quan trọng trong “Thần Chiến”. Mỗi tướng có 4 kỹ năng chủ động, cấp 6 sẽ học được chiêu cuối.

Chiêu cuối của Nữ Thần Băng Sương là “Bão Tuyết”, triệu hồi cơn bão tuyết diện rộng gây sát thương băng cực mạnh, nếu mục tiêu đang bị đóng băng thì sát thương gấp đôi. Có thể kết hợp với W “Băng Đóng Ba Thước” và Q “Hàn Khí Xâm Lấn” tạo thành combo ba chiêu bùng nổ.

Đây là combo cơ bản của pháp sư, Diệp Thiếu Dương đã rất quen tay.

Đối thủ trốn dưới trụ, Diệp Thiếu Dương nấp trong bụi cỏ ven đường chờ thời cơ.

Đúng lúc này, tiếng hệ thống vang lên bên tai –

First Blood!

Double Kill!

Đường dưới bỗng nổ ra một pha giao tranh nhỏ, cặp đôi kia chết thảm dưới lưỡi đao của sát thủ bên địch.

Tần Thụy chạy nhanh thoát chết, máu còn lại ít ỏi liền về nhà.

Kênh chat đội xuất hiện dày đặc chữ —

[Nụ cười của em]: Gà thế còn chơi xếp hạng à? @[Tiểu Thụy]

[Nhịp tim của tôi]: Biết mình gà thì đừng chơi xếp hạng nữa, chơi máy phù hợp với cậu hơn.

[Nụ cười của em]: Hỗ trợ bên kia biết phối hợp, hỗ trợ nhà mình chỉ biết chạy trốn, cạn lời.

[Nhịp Tim Của Tôi]: Đồ hỗ trợ ngu! Mau đầu hàng đi, nhanh còn vào ván mới.

Khi nhìn thấy những lời chửi rủa đó, sắc mặt của Tần Thụy trở nên khó coi.

Cậu cắn môi, trở về suối hồi máu rồi đi xuống đường dưới.

Cặp đôi vẫn tiếp tục chửi mắng.

[Nụ cười của em]: Hai tụi tôi đang đánh giao tranh ở phía trước, cậu đứng bên ngoài xem kịch? Bán đứng đồng đội mà không biết xấu hổ à?

[Nhịp Tim Của Tôi]: Ngoài chuyện biết cụp đuôi chạy trốn, cậu còn biết làm gì nữa?

[Nụ cười của em]: Chẳng lẽ là một Omega nhát gan như chuột à, đánh giao tranh chỉ biết chạy?

[Nhịp Tim Của Bạn]: Đúng đó, tụi tôi chỉ cần húp thêm tí máu cũng không chết! Nhìn cậu như cái đồ rùa rút đầu!

[Nụ cười của em]: Khuyên cậu gỡ game đi. Đồ ngu ****.

Hai người càng nói càng khó nghe.

Tật xấu lớn nhất của Diệp Thiếu Dương chính là bênh vực người nhà. Nếu họ chửi cậu thì có khi cậu còn chẳng thèm quan tâm, nhưng chửi em trai đến đỏ cả vành mắt thì cậu không thể nhịn được.

Diệp Thiếu Dương liếc nhìn Tần Thụy: “Em không chửi lại à?”

Tần Thụy Cúi đầu, giọng mang theo uất ức: “Em... em không biết chửi bậy, nghe thô lắm.”

Diệp Thiếu Dương nhướng mày: “…Thế à?”

Giây tiếp theo, cậu nhanh chóng gõ bàn phím, chửi lại một tràng——

[Tiểu Bạch]: Chết rồi là bắt đầu chửi hỗ trợ, trong lòng không biết bản thân trình độ thế nào à?

[Tiểu Bạch]: Sao? Muốn hỗ trợ nhà tôi cùng hai người các người liều chết tình thâm à?

[Tiểu Bạch]: Kinh tế kém mà cứ cố đâm đầu giao tranh, kỹ năng hụt, tốc biến đâm tường, thao tác đúng là mù mắt chó.

[Tiểu Bạch]: Hai người câm miệng về suối mà treo máy đi, hỗ trợ nhà tôi có tôi dẫn.

Người chơi [Tiểu Bạch] gõ chữ nhanh đến mức đáng sợ.

Bốn dòng tin nhắn hiện lên liên tiếp, cặp đôi bị chửi đến đơ người, đầu óc không theo kịp tốc độ của cậu.

Diệp Thiếu Dương nói: “Tiểu Thụy, lên đường trên tìm anh.”

Tần Thụy hơi ngẩn ra, lập tức từ rừng chạy tít tắp lên đường trên.

Lúc này, lính ở đường trên đã tới, chiến sĩ bên đối phương không nhịn được mà lộ mặt ra để dọn lính. Còn chưa kịp giết một con lính nào thì dưới chân hắn bỗng xuất hiện một bông sen băng, ngay sau đó là một trận bão tuyết phủ trời!

Máu của chiến sĩ tụt xuống như tháo đập lũ, nhanh chóng cạn sạch.

Thông báo hiện lên trên màn hình——

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Hoa Hoa Công Tử]!

Khi Tần Thụy đến nơi, cậu chỉ kịp thấy chiến sĩ ngã gục trong vũng máu.

Cậu không dám tin mà quay đầu nhìn anh trai, lại thấy gương mặt của Diệp Thiếu Dương vẫn rất bình tĩnh.

Giết xong chiến sĩ bên địch, Diệp Thiếu Dương vào rừng thu thêm tài nguyên, rồi về nhà hồi máu, mua trang bị. Quay lại đường trên, chiến sĩ vừa hồi sinh lại ra farm lính, cậu quay tay combo WQR, chiến sĩ lại nằm dài.

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Hoa Hoa Công Tử]!

Cặp đôi cuối cùng cũng phản ứng lại, bắt đầu điên cuồng spam màn hình chửi [Tiểu Bạch], khung chat đầy những từ bị kiểm duyệt thành ****, Diệp Thiếu Dương bị chửi đến tận mười tám đời tổ tiên. Đồng đội khác là [Anh Chỉ Là Truyền Thuyết] thì có vẻ chẳng quan tâm gì, không hỗ trợ, không cãi nhau, từ đầu đến cuối cứ quanh quẩn trong rừng.

Diệp Thiếu Dương không tiếp tục lãng phí thời gian cãi nhau với cặp đôi, tập trung chơi game.

Trên màn hình liên tục hiện thông báo——

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Hoa Hoa Công Tử]!

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Hoa Hoa Công Tử]!

Chẳng bao lâu, đường trên bị Diệp Thiếu Dương đánh thông suốt.

Đối phương cảm thấy không ổn, kéo nhau lên đường trên bao vây. Diệp Thiếu Dương đã sớm mai phục sẵn trong bụi cỏ gần trụ cao địa đường trên, Tần Thụy cũng ngồi xổm bên cạnh, buff máu đầy cho cậu.

Năm người bên địch xếp hàng ngang đi qua trước mặt họ.

Người mới chơi không biết tách vị trí, cũng không biết dùng kỹ năng để dò bụi, cứ thế lấy mặt ra mà thử bụi.

Diệp Thiếu Dương nhanh chóng nhấn phím——

Băng Đóng Ba Thước, Hàn Khí Xâm Lấn, Bão Tuyết!

Ba chiêu combo cực kỳ mượt trong 1 giây được tung ra, dự đoán chuẩn xác khiến cả năm người đối phương bị đóng băng ngay lập tức.

Diệp Thiếu Dương mặc full đồ xịn, kinh tế đã vượt xa người khác.

Trận bão tuyết phủ xuống, năm người bị đóng băng không thể nhúc nhích, lập tức bị quét sạch!

Trên màn hình liên tục hiện——

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Hoa Hoa Công Tử]!

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Chanh Tiểu Pudding], Double kill!

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Tuyết Nhi], Triple kill!

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Lạc Hoa Hữu Ý], Quadra kill!

[Tiểu Bạch] đã hạ gục [Lưu Thủy Hữu Tình], Penta kill!

[Tiểu Bạch] đã siêu thần!

[Tiểu Bạch] bắt đầu thống trị trận đấu!

Cặp đôi: “……”

Khoan đã, chuyện gì thế này??

Ban đầu định đầu hàng ván này, ai ngờ nút đầu hàng còn chưa hiện…

Thì đã thắng rồi!

Thắng rồi?!

Hai người cãi nhau quá hăng, đến mức không biết đường trên bị đánh thủng thế nào.

Diệp Thiếu Dương nhanh chóng bán hết trang bị, đổi sang vũ khí vật lý có tốc đánh cao nhất, dẫn lính đẩy nhà chính. Vừa tự động đánh nhà chính, vừa gõ chữ: “Thắng rồi, vui không?”

Cặp đôi: “……”

Vui??

Bọn ho ở đây chửi người, đồng đội gánh thắng giúp mà chẳng có tí cảm giác vui nào!

[Tiểu Bạch]: Tôi dẫn hỗ trợ nhà tôi thắng, liên quan gì đến hai người?

[Tiểu Bạch]: Chết một lần chửi được năm phút, hai người chơi game bằng mồm à?

[Tiểu Bạch]: Không tiễn.

Cậu gõ chữ cực nhanh, bộ ba câu hỏi linh hồn hiện ngay trên màn hình chung, thời gian tính rất chuẩn, đúng lúc cậu gõ xong hai chữ “Không tiễn”, thì nhà chính “bụp” một tiếng nổ tung!

Trò chơi kết thúc, dòng chữ vàng “Victory” hiện giữa màn hình.

Khung chat không còn gõ chữ được nữa.

Dù cặp đôi có uất ức cỡ nào cũng không thể đánh chữ mắng chửi lại.

Đây chính là phong cách của Diệp Thiếu Dương – “dùng hành động thực tế tát vào mặt bạn, mà bạn còn chẳng thể chửi lại”.

Tần Thụy: “…………”

Cậu quay đầu nhìn anh trai, vẻ mặt không thể tin nổi: “Anh… anh khi nào trở nên lợi hại vậy chứ? Không phải mới chơi game này từ hôm kia sao?”

Diệp Thiếu Dương da mặt dày, nghiêm túc nói: “Tuy chỉ chơi hai ngày, nhưng anh phát hiện ra mình khá có thiên phú trong việc chơi game, cảm ơn em đã kéo anh vào hố này.”

Cậu không thể nói mình đến từ một thế giới khác, từng vô địch quốc gia. Cứ dùng “thiên phú” để giải thích đi, dù sao thì thiên phú là thứ rất mơ hồ, nghe vào cũng không đến mức đáng nghi.

Trước đây chưa từng chơi game, đến 21 tuổi mới qua lời giới thiệu của em họ mà tiếp xúc với Thần Chiến, kết quả phát hiện ra mình có thiên phú, nên muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp — câu chuyện này nghe vẫn hợp lý nhỉ?

Dù có người nghi ngờ cũng không tìm được bằng chứng, cậu đúng là mới bị em trai kéo vào mấy ngày nay thôi.

Vừa nãy chỉ là ván đấu hạng Bạc thấp, nhưng ít nhất chứng minh được sự hiểu biết của cậu về game là đúng. Điều khiến cậu vui hơn là cơ thể này có tốc độ tay rất nhanh, có thể chịu được cường độ cao của các giải đấu esports chuyên nghiệp.

Dù 21 tuổi có hơi trễ với tuyển thủ esports, nhưng kiếp trước cậu từng thi đấu vô số trận, kinh nghiệm thi đấu phong phú, khả năng thích ứng với đội mạnh, tâm lý lại càng khỏi lo.

Cậu tin rằng chỉ cần cậu đánh ra thành tích, nhất định sẽ có huấn luyện viên có mắt nhìn chọn cậu.

________

Tác giả có lời muốn nói:

Thiết lập tướng trong game được tham khảo từ Vương Giả Vinh Diệu và Liên Minh Huyền Thoại, toàn bộ đều do tác giả bịa ra. Đừng quá bận tâm đến chỉ số/kỹ năng nha, moaz moaz.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play