Hôm sau, Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc vẫn ngủ sớm dậy sớm như thường lệ, Diệp Thiếu Dương rửa mặt xong định ra ban công cho mèo ăn, lại thấy Trì Sóc đang ngồi xổm ở đó cho Tiểu Bạch ăn. Ánh nắng sớm xuyên qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt nghiêm túc của Alpha, khiến vẻ lạnh lùng trên mặt Trì Sóc dịu đi, phủ một tầng ánh sáng ấm áp.
Diệp Thiếu Dương đi đến cạnh Trì Sóc, mỉm cười nói: “Sao hôm nay đội trưởng Trì lại nhớ ra giúp em cho mèo ăn vậy?”
Trì Sóc nói: “Lúc nãy thức dậy, thấy nó cứ đi tới đi lui trong phòng khách, anh đoán là nó đói.”
Tiểu Bạch ngẩng đầu “meo meo” một tiếng, như thể đang trả lời lời Trì Sóc.
Trì Sóc cong môi cười, xoa đầu nó, nói: “Sau này, anh cùng em chăm sóc nó nhé, anh cũng làm con sen của mèo một lần.” Diệp Thiếu Dương nói: “Được thôi.”
Cùng bạn trai nuôi mèo cũng là một chuyện hạnh phúc.
Vốn dĩ Trì Sóc không thích động vật nhỏ, nhưng hắn chấp nhận con vật cưng mà Diệp Thiếu Dương nuôi, còn cùng cậu chăm sóc Tiểu Bạch – đó chính là sự thấu hiểu và bao dung mà Diệp Thiếu Dương từng nhắc đến trong buổi phỏng vấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT