Căn cứ chiến đội Kinh Trập.
Nhìn thấy chữ “Chiến thắng” hiện lên trên màn hình, Phương Chính Thanh buông chuột, ngả người lên ghế chơi game bắt đầu liên tục ngáp. Bình thường anh ta toàn ngủ đến hai giờ chiều, nay lại bị gọi dậy trước mười giờ, cả người anh ta như bốc lên sự khó chịu mãnh liệt, ngay cả vuốt ve mèo cũng lười.
Bên cạnh, Tạ Viễn lại rất tỉnh táo, chủ động hỏi huấn luyện viên: “Anh Trần, sao rồi?”
Huấn luyện viên Trần mắt thâm quầng, vẻ mặt mơ hồ: “Tôi vừa xem trực tiếp bên phòng stream của Tiểu Bạch, trận này cậu ta hoàn toàn không chỉ huy, còn cái cậu Tiểu Thụy chơi cùng xếp hạng với cậu ta, sao nhìn như một tân thủ vậy?”
Lý Vân Mặc là hỗ trợ điềm tĩnh nhất trong liên minh, anh ta mở phát lại trận đấu, nhanh chóng kéo chuột đến đoạn trước giao tranh, chỉ vào màn hình nói: “Lúc nãy tôi rình bên sông, Tiểu Thụy đi qua trước mặt tôi mà không dùng kỹ năng để kiểm tra bụi. Hơn nữa, cậu ta còn dùng kỹ năng Q buộc lên người đi rừng đang tàng hình, làm lộ vị trí đi rừng của đội mình.”
Tạ Viễn không nhịn được bật cười: “Hahaha, lần đầu tiên tôi thấy [Tế Tự Chúc Phúc] làm hỗ trợ mà dùng dây tăng công buộc vào đi rừng tàng hình, như thể đang nói với đối thủ: thấy chưa, đi rừng nhà tôi ở đây này.”
Mọi người xung quanh: “……”
Lý Vân Mặc quay lại nhìn huấn luyện viên, đưa ra kết luận: “Tiểu Bạch chắc là cao thủ ngoài đời, không phải tuyển thủ chuyên nghiệp. Còn Tiểu Thụy là tân binh hoàn toàn, không có khái niệm gì về việc tranh tầm nhìn trong các trận đấu cấp cao.”
Huấn luyện viên Trần gật đầu, nhìn về đội trưởng đang ngáp: “Đội trưởng Phương, cậu đối đầu với Tiểu Bạch, cảm giác thế nào?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT