Sau trận đấu, Trì Sóc dẫn các tuyển thủ vào phòng cách âm bắt tay.
Từ Trác đứng dậy vỗ vai hắn, thở dài nói: “Ban đầu tôi nghĩ sau khi tôi và Tiểu Vũ ăn ý với nhau rồi thì có thể thắng các cậu một trận, không ngờ các cậu tiến bộ nhanh hơn tôi tưởng đấy.” Anh ta quay sang nhìn Tần Nhất Chúc, nói: “Đặc biệt là Lão Tần, phong cách thi đấu đã thay đổi hoàn toàn rồi.”
Tần Nhất Chúc gãi đầu ngượng ngùng: “Solo thì tôi vẫn không thắng được đội trưởng Từ đâu.”
Từ Trác vui vẻ nói: “Đây đâu phải game solo, vài pha giao tranh của cậu đánh rất tốt.”
Được tuyển thủ đường trên hàng đầu công nhận, trong lòng Lão Tần cũng thấy rất vui.
Diệp Thiếu Dương chủ động ôm Tạ Vi Vũ, nhẹ nhàng vỗ vai đối phương, không nói quá nhiều lời an ủi, vì cậu biết Tiểu Vũ không cần. Tạ Vi Vũ cũng mỉm cười ôm lại cậu một cái, trận đấu là trận đấu, tình bạn là tình bạn, điều này cả hai đều hiểu rõ.
Năm người của Thiên Hoàn bước lên sân khấu chính cúi đầu rời sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT