Có mấy người thợ mỏ địa phương chạy tới chỗ Chu Giác Sơn, “Trưởng quan, dưới giếng mỏ có nguy hiểm, để ngừa vạn nhất, ngài vẫn là đổi sang một đôi ủng mỏ có mũi cứng, đeo đèn mỏ [3] lên, đội mũ mỏ [4] và mang theo máy tự sinh khí oxy [5] nữa.”
[3] Đèn mỏ, [4] Mũ mỏ: hình ảnh ở cuối chương.
[5] Máy tự sinh khí oxy: là máy bảo vệ hô hấp được cung ứng cho mỗi người thợ mỏ, thể tích nhỏ (thông thường là 27.7cm*17.7cm*9.6cm), dễ dàng mang theo.
Chu Giác Sơn nhận lấy đôi ủng mỏ, đèn mỏ và mũ mỏ, động tác của anh nhanh chóng dứt khoát, nhưng duy chỉ có máy tự sinh khí oxy là anh không nhận.
“Tôi là đi cứu người, chứ không phải làm gánh nặng cho người khác, anh đem mấy trang bị còn thừa này đưa cho mấy binh lính công binh trước mặt.”
Thiết bị khu mỏ có thể cung cấp là không nhiều, trên chiến trường, anh chỉ là một binh lính bình thường, loại trang bị cứu viện như thế này thì tự nhiên nên dành cho người có khả năng cần dùng đến nhất.
Ai mà không sợ chết, cmn anh cũng sợ, nhưng sợ c.h.ế.t thì làm lính làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play