[7] Anh ở đây là 哥, là cách xưng hô với nam giới có quan hệ thân thiết. Từ giờ trở đi khi Tại Tư gọi Chu Giác Sơn là 哥 thì t sẽ để là “Anh (哥)”.
Chu Giác Sơn hơi dừng trong chớp mắt.
“Dù sao ba em cũng ở Myanmar, tạm thời em cũng không rời đi, học thêm một môn ngoại ngữ bên người lúc nào cũng có thể dùng đến, xa không nói, nhưng tối thiểu có thể để em và Khang tẩu giao tiếp bình thường với nhau.”
Tại Tư ngẩng đầu nhìn Chu Giác Sơn, cô tự biết chính mình không có thiên phú ngôn ngữ như anh, dưới tình huống cô còn bé lại dạy lộn xộn mà anh vẫn có thể nói một môn ngoại ngữ lưu loát và đúng tiêu chuẩn như vậy. Thế nhưng chỉ học một chút ngôn ngữ giao tiếp hàng ngày, vậy cũng không phải việc quá khó, đương nhiên viết chữ có thể sẽ khó hơn một chút, cái đó cô có thể không học, hoặc là lên kế hoạch thời gian chậm một chút, học từng bước một.
Chu Giác Sơn để ly sữa đậu nành xuống, ho khan một tiếng.
Anh gãi tóc, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng có chút không được tự nhiên — không phải vì Tại Tư nói cô muốn học tiếng Myanmar, mà là cô mở miệng gọi anh là “Anh (哥)“, quan hệ này cmn có chút không đúng lắm thì phải…
“Em, em muốn học, em dự tính bắt đầu học từ đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT