“Đoàn trưởng, mặc dù tôi chỉ là một văn thư, kinh nghiệm làm việc không nhiều, nhưng ngài tổ chức cuộc họp phát công văn chung quy vẫn cần một người giúp ngài thông báo photo ghi chép biên bản, rất nhiều quan chức trong quân khu cũng không biết chữ, tôi có thể giúp phiên dịch và chỉnh lý, cũng có thể thay ngài thông báo một ít vấn đề ngài không tiện nói thẳng.”
Tham gia quân ngũ thì không thể sợ chịu khổ, sợ chịu khổ thì tham gia quân ngũ làm gì.
Chu Giác Sơn cười nhạo một tiếng, mắt nhìn xuống Thang Văn, giương giương quai hàm.
“Nhấc chân lên nhìn một chút.”
“…”
Thang Văn cúi đầu, trong nháy mắt hơi bối rối. Hắn ta cắn răng, cố gắng nhấc chân, lại thử thêm lần nữa…
“Báo cáo đoàn trưởng, nhấc không được.”
Trận nổ b.o.m ngày hôm qua, hắn ta đại nạn không chết, nhưng bị mảnh b.o.m cùng đạn bi b.ắ.n vào chân, bác sĩ Trần nói, thế nào cũng phải nghỉ ngơi một đến hai tháng, lúc này mới là ngày thứ hai… Chân này căn bản là không có sức lực.
Chu Giác Sơn từ chối cho ý kiến, anh đi xuống, móc ra bao thuốc lá, đưa cho Thang Văn một điếu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play