Nếu như thời gian cho phép, lát nữa anh sẽ nói cho cô nghe.
Tại Tư gật đầu, cũng không miễn cưỡng, nhấc làn váy lên, đi lên cầu thang.
Chu Giác Sơn đưa mắt nhìn cô rời đi, bỗng nhiên xé miếng băng dính ở trên miệng ông chủ tiệm kia, nhìn thấy họ tên cách xưng hô của ông chủ tiệm kia ở trên tấm biển quảng cáo nhỏ ngoài cửa tiệm.
“Mã Lạp Niên tiên sinh, tôi hỏi ông, những người ở sát vách dọn đến đây từ bao giờ?”
Mã Lạp Niên sợ sệt liếc nhìn Chu Giác Sơn một cái, nhanh chóng nhớ lại, “Khoảng… nửa tháng trước?” Hàng xóm ông ta vừa mới dọn đi không lâu, hàng xóm cũ vừa mới đi, hàng xóm mới liền dọn đến, ngắt đầu bỏ đuôi tính một lần, có lẽ là khoảng nửa tháng.
Chu Giác Sơn cau mày, “Trước đây bình thường ông có thể nghe được những âm thanh tương tự như thuốc nổ không?”
“Thuốc nổ? Chưa từng nghe qua… Tôi bình thường làm việc bận rộn, trong phòng bếp cũng ầm ĩ, vừa nãy tôi còn tưởng là phòng bếp của nhà sát vách bị cháy, hoặc là lò vi sóng bị hỏng, phòng bếp gì đó thật ra cũng rất nguy hiểm, một khi bắt lửa, mấy thứ đồ kia động tĩnh cũng rất lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play