Nụ cười đó của Tống Cẩn Hành khiến Chung Noãn Tinh hơi ngẩn người.
Trong ấn tượng của cô, từ sau khi anh trở thành cô, rất hiếm khi nở nụ cười dịu dàng đến vậy.
Cô vội quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi tháp Minh Châu lấp lánh ánh sáng: “Vậy thì thôi vậy, dù sao em giờ cũng là đại minh tinh rồi, lỡ mà bị chụp được thì thảm lắm.”
Đúng lúc Tống Cẩn Hành quay về, cô liền mở ghi âm của buổi tọa đàm hôm nay cho anh nghe, đỡ mất công phải tóm tắt lại lần nữa.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng ghi âm phát ra xen lẫn tiếng gõ bàn phím của Tống Cẩn Hành. Chung Noãn Tinh ngồi ngay bên cạnh anh, rõ ràng là thân thể của chính mình, vậy mà khi nhìn vào lại sinh ra một cảm giác yên tâm lạ kỳ, như thể có thể dựa dẫm vào.
Cô còn đang mơ màng, thì Tống Cẩn Hành đột nhiên quay sang hỏi: “Tọa đàm có nhắc tới giai đoạn tấn công then chốt của nền kinh tế trong nước, tốc độ tăng trưởng nửa cuối năm có thể dao động khoảng 6,1%, em thấy thế nào?”
Chung Noãn Tinh: “?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play