Ông cụ đã ra lệnh, cha con nhà Tống lão nhị cứ thế quỳ đó, không ai dám đỡ.
Chung Noãn Tinh sướng đến mức chỉ muốn bật luôn bài "Ngày lành tốt đẹp". Nhiều năm qua bị Tống Lạc Thành chèn ép, hôm nay xem như trả được một nửa mối thù, tâm trạng của cô vô cùng khoan khoái, nhìn Tống Lạc Thành cũng không nhịn được mà ánh mắt lộ ra ba phần ý cười.
Tống Lạc Thành quỳ đó mà cũng không yên thân, đầu gối đau, cứ nhúc nhích không chịu ngồi yên. Có một khoảnh khắc ngẩng đầu lên, hắn bắt gặp Tống Cẩn Hành đang nhìn hắn mà cười.
Tống Lạc Thành thề, cả đời này hắn chưa từng thấy nụ cười nào âm hiểm đến thế! Cười đến mức hắn nổi cả da gà, lạnh sống lưng.
Má ơi! Cái đồ Diêm Vương sống này đáng sợ quá đi mất! Đã dồn hắn vào bước đường này mà còn chưa hả dạ sao?
Trong lòng hắn bồn chồn không yên, len lén nép ra sau lưng cha mình như muốn tìm chút an toàn.
Tống Kinh Vũ hôm nay hoàn toàn là bị thằng con ngốc nghếch này liên lụy, vô duyên vô cớ bị ông cụ phang cho một trận, lửa giận vẫn đang hừng hực. Thấy con trai quỳ mà cứ ngọ ngoạy như đít có đinh, ông giơ tay tát cho một cái thật mạnh vào sau gáy, thấp giọng quát:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT