Tống Giai Vi bị câu chất vấn không chút nể mặt ấy đâm cho tái mét cả mặt.
Lời của Tống Cẩn Hành chẳng khác gì tát thẳng vào mặt cô, nói trắng ra rằng cô Tống Giai Vi không bằng Tống Thư Linh. Đàn ông mà cô không thèm để mắt đến, Thư Linh lại càng không đáng phải chấp nhận.
Thế nhưng Tống Thư Linh là cái gì chứ? Một đứa mồ côi từ nhỏ, không cha không mẹ, được bà nội và Tống Tứ cô nuôi lớn, năm nay sống ở nhà người này, năm sau lại chuyển sang nhà người khác. Trong mắt Tống Giai Vi, Thư Linh chẳng qua chỉ là một người thân ăn nhờ ở đậu, cô chưa từng xem cô ấy là con cháu chính thức của Tống gia.
Giữa giới hào môn, lợi ích chồng chéo, không có cha mẹ chống lưng, bản thân lại chẳng có gì nổi trội, ngay cả tư cách để cạnh tranh cũng không có.
Tống Giai Vi luôn coi thường Thư Linh, lấy danh chị họ ra lệnh cho cô ấy, chẳng qua là vì khinh thường cô ấy mà thôi.
Thời gian đầu khi Tống Cẩn Hành vừa về nước, cô còn tỏ ra dè chừng một chút, nhưng sau đó nhận ra anh ta cũng chẳng coi trọng cô em gái này, nên lại càng lấn tới, đối xử với Thư Linh ngày càng quá đáng hơn.
Dù sao cũng chỉ là một phế vật đến cả anh trai ruột cũng chẳng buồn đoái hoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT