Vì có tiền án, khi Phó Lĩnh nhận được tin nhắn của ông chủ, một lần nữa đi điều tra hành tung gần đây của Tống Kinh Vũ, quả thực dễ như trở bàn tay đã lấy được tất cả bằng chứng về chuỗi lợi ích qua lại giữa hắn và quỹ từ thiện Xuân Phong.
Chung Noãn Tinh ngồi trong văn phòng lật xem đống chứng cứ kia, nhất thời không biết nên cảm thán lá gan của Tống Kinh Vũ quá lớn hay là đầu óc hắn quá ngu xuẩn.
Chỉ với cái đầu óc này, với kiểu làm việc xấu mà không biết chùi đít như thế, thực sự mà nói, nếu giao Tống thị cho hắn, Chung Noãn Tinh tin rằng chưa tới ba năm, Tống thị cũng sẽ bị hắn đẩy vào đường cùng.
Loại người như hắn chính là kiểu không biết lượng sức mình, có bao nhiêu bản lĩnh thì làm bấy nhiêu chuyện, không có bản lĩnh mà còn đòi tranh quyền đoạt lợi, để làm gì cơ chứ?
Nhưng mà, người ngu cũng có điểm tốt của kẻ ngu, ví dụ như hiện tại, Chung Noãn Tinh có thể thong dong vui vẻ mời vị Nhị bá này tới văn phòng, thậm chí còn tự tay rót cà phê mời hắn, khiến sắc mặt Tống Kinh Vũ lúc bước vào phòng có thể dùng từ “kinh hãi” để hình dung.
Hắn nghĩ gì, chỉ cần nhìn biểu cảm là biết ngay.
Đã quen nhìn đứa cháu này luôn mặt lạnh vô tình, dáng vẻ lạnh lùng xa cách, giờ nhìn thấy đối phương lại tỏ ra hòa nhã dễ gần như thế, Tống Kinh Vũ chỉ cảm thấy so với bộ dạng lạnh lẽo kia, dáng vẻ hiện tại càng khiến hắn dựng tóc gáy hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play