Đối với những viễn cảnh “đại nghiệp huy hoàng” mà đám người kia đang hăng say bàn luận, Tống Cẩn Hành chẳng có chút hứng thú nào. Dù sao cũng đã quyết định từ bỏ kịch bản này, tốt xấu ra sao cũng chẳng liên quan gì tới anh. Ăn xong bữa cơm này, về sau đôi bên chắc chắn sẽ không còn dây dưa gì nữa.
Ít nhất từ nay về sau, dự án nào có họ Viên tham gia, có thể trực tiếp tránh xa rồi.
Ban đầu anh vốn định ăn uống yên ổn xong sẽ rời đi, nhưng rõ ràng có vài người đã quen thói ỷ vào danh nghĩa nhà sản xuất để tác oai tác quái, cho rằng chỉ cần là nữ nghệ sĩ thì ai cũng phải xu nịnh, bợ đỡ hắn ta hết lời.
Viên Chí Dũng nhân lúc rót rượu đi vòng quanh cụng ly, cuối cùng cũng tới trước mặt Tống Cẩn Hành.
Hắn chống cái bụng bia của mình lên, dáng vẻ không khác gì một tên tham ăn tục uống, tay khoác lên lưng ghế, cười cợt nịnh nọt: “Cô Chung này, tôi kính cô một ly. Nghe chúng tôi trò chuyện nãy giờ, chắc cô cũng hiểu rõ 《Nữ Tướng》là kịch bản tốt cỡ nào rồi nhỉ? Dù gì đây cũng là tài nguyên tốt nhất mà cô có thể tiếp xúc được hiện giờ. Tôi nhìn ra cô là người thông minh, người thông minh không nên hồ đồ vào thời điểm này. Cô uống ly này đi, coi như tôi bỏ qua chuyện cô không biết điều lúc nãy. Chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, chuyện vai nữ chính vẫn có thể thương lượng tiếp, thế nào?”
Tống Cẩn Hành thẳng lưng ngồi dậy, né tránh bàn tay đang vắt lên thành ghế, ánh mắt lập tức lạnh đi:
“Không nói tới chuyện tôi vốn không hứng thú với kịch bản này, dù có hứng thú đi nữa thì cũng không phải lý do để ông lấy chuyện này ra uy hiếp tôi. Diễn viên và nhà sản xuất vốn là quan hệ hợp tác song phương, nếu ông Viên cho rằng chỉ dựa vào một ly rượu có thể quyết định diễn viên chính của một bộ phim, vậy thì bộ phim này chắc cũng chẳng có tương lai gì đáng mong chờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT