Bộ váy hôm qua của Chung Noãn Tinh đã được người giúp việc giặt sạch sẽ, sấy khô rồi là phẳng tươm tất, đưa đến tận phòng. Đợi cô rửa mặt chải đầu xong, Tống Cẩn Hành dẫn cô xuống lầu ăn sáng.
Người vừa mới nũng nịu không muốn dậy giường giờ lại bắt đầu sốt ruột: “Phải tranh thủ về trước khi livestream bắt đầu, nếu để tổ chương trình phát hiện em lén ra ngoài ngủ qua đêm thì tiêu đời!”
Tống Cẩn Hành rót cho cô một ly sữa tươi: “Còn đồ ăn, vật tư gì không?”
Chung Noãn Tinh vội vã xua tay: “Lần này không lấy nữa đâu, không thì em khó mà giải thích nổi với họ!”
Anh bật cười, nghiêng đầu nói gì đó bằng tiếng Pháp với quản gia đứng bên cạnh. Quản gia gật đầu rồi rời đi, lát sau quay lại ôm theo một kiện hàng khá lớn.
Tống Cẩn Hành nói: “Là thuyền phao, bơm lên là dùng được ngay, em mang về đi.”
Tối qua cô vừa mới kể với anh chuyện gần đây mọi người trong đội đang gom góp nguyên liệu đóng bè đi vớt đồ trên biển, hôm nay anh đã tặng luôn cho cô một chiếc thuyền phao, kiểu gian lận lộ liễu thế này nếu để tổ chương trình biết chắc tức chết mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play