Niềm vui dường như đều thuộc về người khác, chỉ còn lại cho cô sự đau khổ khó hiểu đến cực điểm.
Bạch Ngâm Nguyệt không ở lại tới khi tiệc kết thúc đã rời đi. Gần đây cô đang chuẩn bị cho triển lãm tranh lưu diễn toàn quốc của mình, phần lớn thời gian đều dành trong phòng tranh. Nhưng giờ tâm trạng hỗn loạn, cô chẳng còn lòng dạ nào ở lại phòng tranh nữa, dứt khoát thu dọn hành lý, quyết định đi du lịch giải khuây.
Cũng chẳng chọn điểm đến cụ thể, ra tới sân bay, cô tuỳ tiện tìm một hãng hàng không, hỏi chuyến bay gần nhất đi đâu, vừa hay là Tô Thành, cô không suy nghĩ nhiều mà mua luôn vé.
Tô Thành cũng tốt, phong cảnh đẹp, thích hợp để thư giãn.
Bạch Ngâm Nguyệt ở Tô Thành suốt một tuần, mãi đến khi trợ lý ở phòng tranh liên tục thúc giục cô quay về thương lượng chuyện triển lãm với bên tổ chức, cô mới thu xếp tâm trạng, chuẩn bị trở về.
Đi dạo chơi cũng có tác dụng, ít nhất bây giờ khi nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng đó, cô không còn cảm giác đau lòng thấu tim gan nữa.
Vé máy bay đặt vào buổi sáng, lúc tới sân bay, Bạch Ngâm Nguyệt kéo vali lững thững đi làm thủ tục, bất ngờ bị một nhóm người chạy vội đụng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play