Bắpp_03
Ngày hôm sau đến trường, Nguyễn Đường vẫn còn chút căng thẳng. Hôm qua vội vội vàng vàng hôn Thích Nguyên xong cậu liền chạy mất, cũng không biết Thích Nguyên rốt cuộc có biểu cảm gì. Nghĩ đến đây, mặt cậu lại đỏ bừng lên, tim khẽ rung động, một cảm giác ngượng ngùng và vui sướng khó tả len lỏi.
Nguyễn Đường treo cặp sách lên móc bên cạnh bàn. Chỗ ngồi bên cạnh cậu trống không, Thích Nguyên còn chưa tới. Cậu cúi đầu liếc nhìn đồng hồ, còn khoảng hai mươi phút nữa là đến giờ thể dục buổi sáng. Nguyễn Đường không có việc gì làm, bèn lấy sách giáo khoa ra xem một lúc, rồi lại chọn vài bài tập để luyện. Nhưng cho đến khi giờ thể dục buổi sáng kết thúc, Thích Nguyên vẫn chưa đến.
Nguyễn Đường không khỏi có chút hoang mang. Cậu nhìn sách vở, nhưng lại không đọc vào được nửa chữ. Ánh mắt thường xuyên hướng ra ngoài cửa sổ, muốn xem trên hành lang có bóng dáng quen thuộc nào đi tới không. Cậu thất thần, cả người đều có chút ủ rũ, ngay cả đôi tai thỏ cũng đáng thương cụp xuống, như một đứa trẻ bị bỏ rơi tội nghiệp.
“Báo cáo!”
Ngoài cửa vang lên một giọng nói hơi khàn, thanh lãnh mà xa cách, cũng rất quen thuộc. Nguyễn Đường lập tức ngẩng đầu lên, vội vàng nhìn về phía Thích Nguyên, trong bụng có bao điều muốn nói. Nhưng khi ánh mắt cậu chạm vào Thích Nguyên, cả người lại khựng lại một chút, có chút kinh ngạc. Thích Nguyên đứng ở cửa, cặp sách cũng không mang theo.
Hắn đứng đó với vẻ mặt vô cảm, giữa hai hàng lông mày hằn sâu vẻ u ám và lạnh lẽo. Một bên má hắn có một vết xước do thứ gì đó gây ra, máu đã khô lại, ửng hồng nhàn nhạt. Toàn thân hắn toát ra sát khí. Dù trên mặt không có biểu cảm gì hung dữ, nhưng vẫn đủ để dọa sợ các bạn học khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT