Không sợ cướp giật, chỉ sợ trộm rình rập, bị người chơi cực đoan để mắt tới là một chuyện rất đáng sợ.
Sau trò chơi này, con thỏ mập theo thường lệ chúc mừng họ, sau khi khen ngợi đủ kiểu, nó phấn khích xoa xoa tay, cười tủm tỉm hỏi: “Này cả nhà ơi, có muốn tiếp tục trò chơi tiếp theo không?”
Không biết có phải ảo giác không, Kỷ Vô Hoan phát hiện đôi mắt thủy tinh của nó càng đỏ hơn, lấp lánh phát sáng, như hai bóng đèn, khiến người ta cảm thấy vô cùng bất an.
Trong căn nhà gỗ yên tĩnh mấy giây, Kỷ Vô Hoan quay đầu nhìn, phát hiện mọi người đều nhìn chằm chằm vào cậu, cậu sững sờ một lúc, mới hiểu ra là họ đang đợi ý của cậu.
Ngay từ vòng game đầu tiên, cậu đã tìm ra chìa khóa để giải quyết bí ẩn, và sau đó còn dẫn dắt cả đội. Thế nên, không biết từ lúc nào, những người chơi khác đã vô thức coi cậu là đội trưởng, và trong tình huống đó, họ càng tin tưởng vào phán đoán của cậu hơn.
Tuy nhiên, bản thân Kỷ Vô Hoan không hề có giác ngộ của một đội trưởng… Cậu chỉ muốn đùa giỡn, chỉ muốn trêu chọc.
Trêu đùa Viên Viên, chọc ghẹo Viên Viên~

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play