Du Tụng cũng không ngờ tác dụng của lon Red Bull kia lại mạnh đến thế.
Tạm biệt Tạ Yến Triều xong, cậu lại tiếp tục solo thêm hai ván, vẫn không thấy mệt chút nào.
Cuối cùng là Trần Luân ngủ dậy xuống lầu tìm thấy cậu, ép cậu phải đi nghỉ ngơi.
“Có ai như cậu không.” Trần Luân đau đầu nói, “Chiều còn có scrim đấy, không đi ngủ tôi sợ lúc tập luyện cậu còn không mở nổi mắt nhìn màn hình.”
Lúc này đã là tám giờ rưỡi sáng, đối với Du Tụng bình thường mà nói thì là thời gian đi ngủ thêm.
Cậu cũng không phản kháng gì, ngoan ngoãn tắt máy rời khỏi phòng luyện.
Tắm nước nóng xong, cảm giác hưng phấn trong người cuối cùng cũng tan bớt, sự mệt mỏi thể xác cũng kéo đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT