Chu Nguyệt Phi nói là ván hai lướt qua nhanh thôi, nhưng từ đầu đến cuối cũng mất gần nửa tiếng.
Trong nửa tiếng này, anh đã chỉ ra năm điểm then chốt mà nếu xử lý tốt một chút thì đã có thể xoay chuyển cục diện, cuối cùng tổng kết lại: “Cho nên các cậu thấy đấy, không phải là cấm chọn có vấn đề, mà là do các cậu đánh sai.”
“Các cậu không có một tư duy mạch lạc, tất cả các quyết định đều chỉ dựa vào tình huống trước mắt, đây là điều đại kỵ trong thi đấu.”
Một đám người bị mắng đến nỗi gật đầu liên tục, khiến cho khi phân tích đến ván ba, không khí nặng nề như đang đối mặt với giáo viên chủ nhiệm trung học.
Khó khăn lắm mới chịu đựng được đến khi kết thúc, cả người đều choáng váng đau đầu, mệt hơn cả lúc vừa đánh xong ba trận đấu cường độ cao.
“Tôi chịu hết nổi rồi.” Vừa ra khỏi phòng tối, Thương Chu đã vịn eo than thở, “Ngồi trước mặt Chu thần, tôi thật sự không thể không ngồi thẳng lưng, mà ngồi thẳng suốt hai tiếng luôn đó, tôi sắp chết rồi.”
“Má, tôi cũng vậy.” Diệp Hàng nhỏ giọng phụ họa, “Cảm giác như đi học vậy, bị anh ấy liếc một cái là căng thẳng chết đi được, đợt xuân phân tích trận còn chẳng đáng sợ đến thế!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play