Tựa như sợ Bạch Thụy không chịu nghe mình giải thích, Tống Nghị còn liếc nhìn Mạc Thịnh bên cạnh Bạch Thụy, do dự nói:
“Anh, em biết trong lòng anh thật sự chỉ yêu mình em thôi. Nói trắng ra, người đàn ông này chẳng qua cũng chỉ là đồ thay thế em mà thôi. Chờ đến khi tụi mình ở bên nhau rồi, mấy chuyện cũ đó... cứ để nó trôi qua đi.”
Mạc Thịnh nghe Tống Nghị lại dám nói mình là đồ thay thế, đôi mắt lập tức đỏ ngầu vì giận, suýt nữa đã lao tới đánh một trận. Nhưng vừa mới nhúc nhích, liền cảm nhận được Bạch Thụy nhẹ nhàng nắm lấy tay mình, rõ ràng là đang trấn an, khiến Mạc Thịnh mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, không ngay lập tức động thủ.
Chỉ là còn chưa đến lượt Mạc Thịnh phản ứng gì, thì trong góc bỗng có một bóng người lao ra, lập tức đẩy ngã Tống Nghị xuống đất.
Tống Nghị bất ngờ bị đẩy ngã, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy gương mặt đẫm nước mắt của Mạc Hiểu Vân. Bà ta vừa khóc nức nở vừa chỉ vào mặt Tống Nghị gào lên:
“Anh nói anh không yêu tôi, nói trong lòng anh chỉ có mình cậu ta! Vậy tôi là cái gì? Anh đã quên hai ta đã từng cùng nhau bày mưu để anh vào được Tống gia sao? Anh quên rồi hả, quên mình và tôi đã cùng nhau đấu đá Tống Thụy An thế nào sao? Vậy mà giờ anh nói anh nghĩ thông suốt rồi, nghĩ là có thể thật sự ở bên cậu ta? Anh nghĩ cậu ta sẽ bỏ qua chuyện anh từng hãm hại cậu ta sao? Anh làm sao có thể coi tôi như một quân cờ rồi muốn vứt là vứt chứ?”
Vốn đã đặt cược tất cả, Mạc Hiểu Vân thấy người duy nhất bà ta còn có thể dựa vào – Tống Nghị – vậy mà cũng nghiêng hẳn về phía Bạch Thụy, liền sụp đổ hoàn toàn, gào thét trong điên dại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT