Bạch Thụy đi xuống lầu, liền thấy Mạc Thịnh và Tống Nghị đang giằng co trước cửa. Cậu hơi nhướng mày, có phần không kiên nhẫn xoa nhẹ thái dương, rồi quay đầu nói với Mạc Thịnh:
“Đóng cửa lại.”
Mạc Thịnh vừa thấy Bạch Thụy chân trần bước ra ngoài thì hơi cau mày, lo cậu bị cảm. Nhưng nghe người yêu ra lệnh dứt khoát như vậy, Hắn cũng không khách khí, liền định đóng cửa ngay lập tức.
Nào ngờ Tống Nghị lại đột ngột giữ chặt lấy cửa, trừng mắt nhìn Bạch Thụy ngây người trong một thoáng, rồi lập tức lách mình bước vào nhà. Hắn đỏ hoe mắt nhìn chằm chằm Bạch Thụy, trong lòng còn ôm một tia hy vọng mong manh, rằng có lẽ Bạch Thụy và Mạc Thịnh chỉ là nhất thời vui chơi. Nhưng hiện tại nhìn thấy dáng vẻ của Bạch Thụy – dấu hôn hiện rõ ở cổ áo, khóe mắt và lông mày mang theo dư âm tình ái, từng chi tiết đều đang nói rõ ràng mối quan hệ giữa cậu và Mạc Thịnh là thật.
Tống Nghị cảm thấy như mình vừa bị phản bội, muốn nổi giận, muốn chất vấn, nhưng rồi lại nhận ra bản thân hoàn toàn không có tư cách gì để làm vậy. Cuối cùng, tất cả phẫn nộ chỉ có thể biến thành nụ cười lạnh đầy chua chát, ngẩng đầu nhìn Bạch Thụy, châm chọc nói:
“Không ngờ người thừa kế duy nhất của Tống gia như cậu lại thật sự đắm chìm sa đọa, ở bên một người đàn ông. Xem ra việc Tống gia không nằm trong tay cậu, có lẽ là chuyện tốt.”
Bạch Thụy đã trải qua vô số thế giới, sao lại không nhìn ra tâm tư nhỏ nhen của Tống Nghị? Trong lòng cậu chỉ càng thêm khinh thường Hắn, thản nhiên đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT