“Con lên lầu trước.”
Bùi Hoài Duật nói xong liền đứng dậy. Bà Bùi nhìn theo bóng lưng đứa con trai út, đưa tay ôm lấy ngực.
Ông Bùi thở dài: “Tính nó đúng là giống bà thật đấy. Sắp ba mươi đến nơi rồi, bằng tuổi nó người ta đã lập gia đình, có con cái hết rồi, còn nó, cả ngày đầu óc chỉ quanh quẩn trong bệnh viện.”
“Hừ, giống tôi thì sao?” Bà Bùi trừng mắt, “Tối nay ông ngủ thư phòng đi. Tôi lên lầu.”
Vừa lên được mấy bậc cầu thang, bà đã thấy Bùi Hoài Duật thay đồ xong đang bước xuống.
“Mẹ, bệnh viện vừa báo có ca mổ gấp. Con phải đi ngay.”
Bà Bùi còn chưa kịp phản ứng, người đã khuất bóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT