Cậu bé vô thức mím môi: “Là... đậu phộng ạ. Nghê An nói với cháu, bạn ấy và mẹ đều dị ứng với đậu phộng.” Sao vẻ mặt cậu lại đáng sợ thế này.
“Cậu... cậu...”
Cậu bị sao vậy?
Lúc này, nhân viên đưa ra ba phần kem. Cố Tử Mặc cầm lấy phần của mình ăn ngay, hai phần còn lại được đặt trong túi có túi đá.
Bùi Hoài Duật xách cổ áo Cố Tử Mặc, đặt cậu bé lên ghế ngồi trong quầy và dặn dò: “Ngồi đây ăn, đợi cậu. Không được chạy lung tung, biết chưa?”
“Vâng.” Có đồ ăn, Cố Tử Mặc sẽ không chạy lung tung đâu.
Bùi Hoài Duật rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT