Mặc dù con đường này có cây cối che chắn nhưng Trì Anh vẫn theo dõi rất hồi hộp. Bởi vì Trương Bân dường như rất thận trọng, cứ đi vài bước lại quay đầu nhìn xem có ai thức dậy không.
Anh ta bước rất nhẹ, như thể đề phòng người khác nghe thấy, mãi đến khi đi được mấy trăm mét mới thả lỏng cơ thể. Anh ta nhìn trái nhìn phải, như thể chuẩn bị tiến hành một nghi lễ bí ẩn nào đó.
Trì Anh ngồi xổm sau gốc cây, ánh trăng bạc trắng chiếu vào ngọn cây, theo khe hở rọi xuống, rơi vào đôi giày không bị che của cô, thoạt nhìn có chút chói mắt. Cô thấy vậy, vội vàng cẩn thận thu chân lại.
May mắn thay, Trương Bân quá tập trung, không nhận ra phía sau anh ta còn có một cái đuôi nhỏ.
Anh ta dang rộng hai cánh tay, ngửa cổ lên, cho đến khi đầu và mặt đất gần như song song mới dừng lại.
Trì Anh không khỏi nghi ngờ, liệu xương cổ của anh ta còn nguyên vẹn không?
Rốt cuộc, đây không giống như độ cong mà cổ người có thể uốn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT