Nghĩ đến đây, ánh mắt Tạ Thính Bạch khẽ tối lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi đến mức khó nhận ra, rồi lại nhanh chóng trở nên thong dong, dịu dàng như cũ.
Hắn vươn tay, nhẹ nắm lấy cổ tay Hứa Vãn Từ, linh lực ấm áp len vào kinh mạch nàng. Nhưng khi dò xét đến đan điền, tuy linh lực đã đầy đặn nhưng vận chuyển lại chậm chạp và hỗn loạn, hắn hơi cau mày, khí tức quanh người cũng trở nên trầm lắng.
Thần thức, đối với một tu sĩ mà nói, là cực kỳ quan trọng. Hắn không thể xâm nhập vào thức hải nàng vì phản xạ chống đỡ bản năng, nhưng chỉ cần cảm nhận được vận chuyển thần thức bên ngoài, cũng đã thấy có điều bất ổn.
Buông tay ra, gương mặt Tạ Thính Bạch hiện rõ nét bất đắc dĩ thuộc về một luyện đan sư.
Nhìn ánh mắt thấp thỏm xen lẫn mong đợi của Hứa Vãn Từ, hắn điềm tĩnh lắc đầu:
“Linh lực và thần thức của nàng hao tổn quá lớn. Dù là linh dược quý giá đến đâu, cũng chỉ có thể bổ trợ, chứ không thể chữa lành thương tổn đan điền và thần thức do hôm đó gây ra.”
“Cần có đan dược phối hợp điều dưỡng, tĩnh dưỡng vài tháng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT