Náo nhiệt qua đi là sự cô đơn càng thêm lặng lẽ.
Mọi người đã rời đi, trong viện chỉ còn tiếng hít thở đều đặn, tĩnh mịch đến mức có thể nghe rõ từng chiếc lá rơi.
Thế nhưng trên gương mặt Hứa Vãn Từ, biểu cảm vẫn không chút biến hóa. Ngay cả nụ cười nơi khóe môi cũng giống hệt khi đối mặt với người khác: ôn nhu, bình tĩnh.
Lá cây Huyễn Nhan theo gió nhẹ bay lượn, một phiến lá chao nghiêng dừng lại nơi lòng bàn tay nàng.
Tựa như vừa thoáng hồi thần, ý cười nơi khóe môi nàng khẽ nhạt đi đôi phần.
Nàng cúi mắt, chăm chú nhìn qua Tam Diệp Liên bên hông mình, rồi lại lần nữa khẽ mỉm cười một nụ cười rất nhẹ, rất nhạt, nhưng là… một nụ cười thật sự.
Là nụ cười mà trước mặt người khác, chưa từng xuất hiện rõ ràng đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play