Mộc Chỉ đến muộn, vừa vào đã nghe thấy câu này, Mộc Chỉ nói: “Muốn thăm tù thì đi nhanh lên, lát nữa muộn sẽ không kịp.”
Tín An quận vương và Tề Tiêu đồng thời nhìn Mộc Chỉ: “Lời này của ngươi nghe sao đáng sợ vậy, chẳng lẽ Thái hậu thật sự muốn chém đầu Bách Đình huynh sao?”
Mộc Chỉ đỡ trán: “Ta không có ý này, vừa rồi ta lúc vào tửu lâu, thấy văn thư bát bách dặm từ biên quan đưa vào kinh rồi, không chừng là do Trung Dũng hầu đưa tới, không nhanh đi thăm ngục, lát nữa Hoàng thượng sẽ thả Bách Đình huynh và đại tẩu ra mất.”
Mộc Chỉ còn chưa dứt lời, Tín An quận vương và Tề Tiêu đã đứng dậy, đi đến bên cạnh Mộc Chỉ, nói: “Đừng ngây ra đó nữa, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác đâu.”
Cái dáng vẻ gấp gáp kia, người biết thì biết bọn họ đang vội đi thăm ngục, người không biết còn tưởng rằng đang vội đi nhặt tiền.
Bên này mấy người Tín An quận vương dặn tiểu nhị say tiên lâu chuẩn bị rượu ngon món ngon để đến Hình bộ thăm ngục, bên kia một quân lính đeo bọc hành lý trên đường phố náo nhiệt thúc ngựa phi nhanh, chỗ nào đi qua, người ngã ngựa lật, một đường chạy như bay đến cửa cung, con ngựa kia đột nhiên ngã về phía trước, quân lính ngã xuống trước cửa cung, con ngựa mệt đến mức sùi bọt mép, không động đậy được nữa.
Thị vệ canh giữ cửa cung vội vàng tiến lên đỡ quân lính kia dậy, quân lính yếu ớt nói: “Mau đi bẩm báo Hoàng thượng, biên quan bát bách dặm...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play