Ai ngờ trời không phụ lòng người, đắp thêm mấy ngày, vào ngày thứ hai sau khi Tô Đường và Tạ Bách Đình rời kinh, buổi sáng tỉnh dậy, con mắt không nhìn thấy gì kia đã có thể nhìn thấy một chút ánh sáng, thế tử Thừa Ân bá suýt chút nữa thì mừng phát điên.
Chỉ là Tạ Bách Đình đã rời kinh, thế tử Thừa Ân bá liền tự mình đến tiểu viện thành nam, hắn tưởng rằng vị Giả đại phu kia vẫn còn ở đó, thế nhưng trong tiểu viện chỉ có mấy tiểu tư.
Thế tử Thừa Ân bá không tìm được vị Giả đại phu, không còn cách nào khác bèn tìm đến mấy người Tín An quận vương, hắn tưởng rằng Tín An quận vương và Tạ Bách Đình quan hệ tốt, sẽ biết tung tích vị Giả đại phu.
Đúng là mấy người Tín An quận vương biết vị Giả đại phu đang ở đâu, nhưng biết cũng vô dụng, Tô Đường đã cùng Tạ Bách Đình rời kinh rồi, bọn họ làphụng hoàng thượng chi mệnh xuất cung tìm Vân Dực, không thể nào đi gọi bọn họ trở về được.
Tín An quận vương chỉ đành nói dối lừa thế tử Thừa Ân bá, nói độc trong người Tạ Bách Đình chưa hoàn toàn giải hết, vị Giả đại phu đã đi theo đến Ung Châu rồi, bảo hắn đừng sốt ruột, chờ Tạ Bách Đình hồi kinh, nhất định sẽ tìm vị Giả đại phu giúp hắn chữa mắt.
Thế tử Thừa Ân bá tuy có chút thất vọng, nhưng đây là chuyện không có cách nào khác, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Tạ Bách Đình nhìn Tô Đường nói: “Những ngày này, hắn vẫn luôn dùng phương thuốc mà nàng kê, nhưng hiệu quả không lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play