Nửa canh giờ sau, liền đến một thị trấn nhỏ.
Lúc này trời không sớm không muộn, vẫn có thể tiếp tục lên đường, nhưng không đến được trạm dịch tiếp theo, chỉ có thể ngủ ngoài trời, Tạ Bách Đình chắc chắn sẽ không để Tô Đường ngủ ngoài trời cho muỗi đốt, hắn ôm Tô Đường nói:
“Đói bụng rồi phải không, tìm chỗ ăn cơm, ở lại đây một đêm, ngày mai lại lên đường.”
Vốn định ăn trưa ở quán mì, kết quả bị bắt cóc, trì hoãn nửa ngày, không được ăn một miếng cơm nào, nhưng đói một hai bữa cũng không chết được.
Thị trấn không lớn, nhưng rất náo nhiệt, Tô Đường vừa xuống ngựa liền nhìn thấy người bán kẹo hồ lô, mua hai xiên, cùng Bán Hạ mỗi người một xiên, sau đó liền hỏi người bán kẹo hồ lô quán rượu nào trong thị trấn buôn bán tốt nhất.
Hơn nữa rất trùng hợp, ở ngay phía trước không xa, lúc này ăn trưa thì muộn, ăn tối thì sớm, quán rượu gần như không có khách, bọn họ đi vào, tiểu nhị nhiệt tình tiếp đón.
Tô Đường bọn họ ăn cơm ở tầng dưới, gọi đầy một bàn thức ăn, khiến tiểu nhị vui vẻ không ngậm miệng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play