Đưa Vân Gia vào tân phòng, bà mối thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, chưa từng có lần nào đưa dâu mà lưng ướt đẫm mồ hôi như vậy, số tiền này thật sự khó kiếm.
Khách khứa ở tiền viện đông nghịt, cụng ly liên tục, thế tử Thừa Ân Bá vui vẻ, bị chuốc không ít rượu, say khướt được dìu về tân phòng, vén khăn voan lên, liền nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng mang theo hận ý, trong nháy mắt đó, rượu liền tỉnh.
Còn Tô Đường và Tạ Bách Đình sau khi tiệc tan, liền lên xe ngựa trở về Tĩnh Nam vương phủ.
Trên đường đi, Tạ Bách Đình im lặng không nói gì, Tô Đường cũng không quen với sự im lặng của hắn, nàng nói: “Bây giờ lo lắng cho thế tử Thừa Ân Bá đã muộn rồi.”
Tạ Bách Đình nhìn Tô Đường, bật cười: “Không có Tín vương phủ chống lưng, Vân Gia không thể bắt nạt ai được, cho dù nàng ta có không thích thế tử Thừa Ân Bá đến đâu, cũng không dám độc chết hắn để bản thân mình thủ tiết, hơn nữa thân phận cháu rể của Tín lão vương gia mang lại lợi ích đủ để thế tử Thừa Ân Bá nuôi mười Vân Gia.”
Đây cũng đúng, Vân tam phu nhân dù có cưng chiều con gái đến đâu, cũng sẽ không dung túng con gái bắt nạt con rể mình, dù sao con rể mới là người bầu bạn với con gái bà cả đời.
Vân Gia bắt nạt thế tử Thừa Ân Bá phủ, ngay cả Thừa Ân Bá phủ cũng không cần quản, Tín Vương phủ sẽ dạy dỗ nàng, bắt nạt càng tàn nhẫn, Tín Vương phủ càng áy náy với thế tử Thừa Ân Bá phủ, lo lắng hắn hưu thê, sẽ bù đắp cho thế tử Thừa Ân Bá phủ ở những phương diện khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT