Bận rộn một hồi, lại mất thêm một canh giờ.
Sau khi uống thuốc lần nữa, Tạ Nhu hạ sốt, đến lúc trăng lên giữa trời, nàng ta còn tỉnh lại, đói bụng không chịu được, ăn một bát cháo, khiến Nam Khang Quận chúa vui mừng khôn xiết.
Bà ta cuối cùng cũng hiểu được câu "Có thể ăn là phúc".
Tạ Nhu ăn cháo xong, ngủ thiếp đi trong sự suy yếu, thái y ở lại Tĩnh Nam Vương phủ một đêm, đến sáng sớm hôm sau, Tạ Nhu không còn sốt nữa, thái y liền yên tâm rời đi.
Ngày hôm sau, Tô Đường tỉnh lại từ giấc ngủ say, liền nghe được chuyện Tạ Nhu hạ sốt từ miệng Bán Hạ, chuyện nằm trong dự đoán, Tô Đường không hề ngạc nhiên.
Lúc xuống giường mặc y phục, Tạ Bách Đình đi vào, nhắc nhở nàng: “Vân Tam phu nhân đưa đơn thuốc nàng kê cho Nam Khang Quận chúa, nếu nàng không muốn bại lộ chuyện mình chính là Giả đại phu, thì phải luyện chữ nhiều hơn."
Tô Đường nghẹn lời: “Vân Tam phu nhân thật sự là quá tốt với Nam Khang Quận chúa, đơn thuốc hữu dụng như vậy, bà ta không sợ về sau còn cần dùng sao?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play