Nhị phu nhân và nhị lão gia đều tò mò không biết trong hộp đựng thứ gì, Đào lão di nương bắt họ phải thề.
Hai người đành phải làm theo, sau khi hai người thề xong, Đào lão di nương liền khó thở, dặn dò đứt quãng:
“Vương phủ sau này e là sẽ không yên ổn, có cơ hội thì chọn một nơi giàu có mà đi nhậm chức, đừng, đừng tham gia...”
Chưa nói hết câu, Đào lão di nương liền tắt thở.
Nhị lão gia quỳ sụp xuống.
Bên này, Tô Đường vừa về Tĩnh Mặc Hiên, thì tin Đào lão di nương qua đời liền truyền đến. Đáng thương Tô Đường từ lúc biết đến người này cho đến khi bà ấy qua đời chưa đến nửa canh giờ, phải nói là địa vị của thiếp thất thời xưa thật thấp kém.
Tuy Đào lão di nương là sinh mẫu của nhị lão gia, nhưng bà chết, vương phủ sẽ không lập linh đường cho bà, nhị lão gia cũng không cần phải chịu tang, trừ không khí ở tây viện có chút bi thương, những nơi khác trong Tĩnh Nam vương phủ không hề bị ảnh hưởng, tỳ nữ vẫn nói cười đùa giỡn như thường, ngay cả một mảnh vải trắng cũng không thấy, càng không cần nói đến người đến phúng viếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT