Hứa thị biết Tô Đường là người không chịu thua thiệt, nhưng Hạ quý phi đúng là có ân với nhà họ, làm người không thể vong ân bội nghĩa, huống chi ân cứu mạng lớn hơn trời, bà không thể để con gái mình trở thành kẻ vong ân bội nghĩa.
Tô Đường hiểu ý Hứa thị, nàng buồn bực nói: “Sau này con sẽ cố gắng tránh Hạ quý phi, nhưng nếu bà ta quá đáng, con chưa chắc nhịn được."
Người nợ Hạ quý phi ân cứu mạng cũng không phải nàng, thân thể này tuy nàng dùng, nhưng thật sự không phải nàng muốn, không có lý nào bắt nàng luôn phải chịu thiệt, nàng chỉ có thể đảm bảo chỉ cần Hạ quý phi không muốn mạng nàng, không chạm đến giới hạn của nàng, nàng sẽ nhẫn nhịn Hạ quý phi hơn người khác ba phần, đây đã là giới hạn của nàng rồi.
Hứa thị không nhịn được cười: “Người ta là quý phi, con không nhịn được, còn có thể làm gì người ta?"
Tô Đường dựa vào Hứa thị nói: “Nếu mẫu thân cảm thấy con gái không có bản lĩnh này, vậy sao mẫu thân còn đặc biệt đến dặn dò con?"
Hứa thị á khẩu không trả lời được.
Trước kia sao bà không phát hiện con gái mình lại lanh lợi như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT