Lão phu nhân nhìn Tạ Vi, ánh mắt Tạ Vi chạm phải ánh mắt lão phu nhân, ánh mắt trần trụi của lão phu nhân nhìn nàng ta khiến đáy lòng nàng ta run sợ, như thể trước mặt lão phu nhân nàng ta không thể che giấu được điều gì, Tạ Vi theo bản năng quay mặt đi, ánh mắt lão phu nhân lạnh đi một chút, nói:
“Vi nhi có hiếu tâm như vậy, tổ mẫu rất an ủi, lấy từ công quỹ một ngàn lượng, con mua chút trang sức làm phần thưởng.”
Trên mặt Tạ Vi dâng lên vẻ mừng như điên, vội vàng hành lễ: “Đa tạ tổ mẫu.”
Lão phu nhân lại nhìn Tô Đường: “Chuyện trúng độc đã làm con chịu oan ức, con cũng đi chọn trang sức một ngàn lượng.”
Bồi thường cho việc nàng chịu oan ức vậy mà lại giống với phần thưởng cho lòng hiếu thảo của Tạ Vi, hơn nữa lại là sau khi thưởng cho Tạ Vi, rõ ràng là đột nhiên nhớ ra, làm vậy quá bất công, mới thêm nàng vào, nếu không thì chẳng có phần nàng, đây là đang làm nhục ai chứ.
Nhưng không lấy thì phí, Tô Đường thầm oán trách xong, đứng dậy nói lời cảm tạ.
Lão phu nhân dù sao cũng mới ốm dậy, ngồi lâu như vậy có chút không chịu nổi, phất tay nói: “Không có việc gì thì đều lui ra đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT